Chương 39: Con Sẽ Không Đưa Cậu Ấy Cho Mẹ Đâu Mẹ Ạ

Nghiêm Thanh Viên nhìn một cái đã thấy được đó là xe nhà mình, hơn nữa chiếc xe kia là của mẹ.

Tịch Hạc có sở thích riêng về xe hơi, không giống với Nghiêm Kỳ Thúy thành thục trầm ổn, Tịch Hạc vô cùng thích những chiếc xe nổi bật, hơn nữa giá cả cực cao, ở trong đám siêu xe cũng nổi bật vô cùng, Nghiêm Thanh Viên theo bản năng kiểm tra biển số xe, xác định nhất định là mẹ đến.

Nghiêm Thanh Viên nhìn Cố Hãn Hải bên cạnh, tim dần bắt đầu đập nhanh hơn, cảm thấy khó thở.

Mẹ trở về từ khi nào? Sao cậu hoàn toàn không biết, trong khoảng thời gian này cậu vẫn luôn không về nhà, anh cả anh hai vẫn luôn ít liên lạc với cậu là vì mẹ ở đó sao?

Trong đầu Nghiêm Thanh Viên hiện lên hình ảnh người mẹ luôn khoa trương phóng đãng, Tịch Hạc không thích cậu, đương nhiên sẽ không chủ động tới đón cậu, Nghiêm Thanh Viên chỉ có thể nghĩ đến khả năng cậu đã làm việc gì đó khiến mẹ không vui.

Nghiêm Thanh Viên nghe được âm thanh trái tim đập khẩn trương như muốn nhảy ra ngoài của mình, sau đó hít sâu một hơi, cố yên ổn tâm trạng căng thẳng của mình.

Cậu nắm lấy ống tay áo Cố Hãn Hải, nhìn Cố Hãn Hải.

Tịch Hạc thẳng thắn, là một người vô cùng thích người có tài, nếu là Cố Hãn Hải nhất định sẽ được mẹ thích, mặc dù bây giờ cậu không muốn Cố Hãn Hải bại lộ thân phận, nhưng anh cả anh hai cũng chưa nhìn ra!

Gặp được Tịch Hạc, có lẽ sẽ có lợi cho tương lai Cố Hãn Hải.

"Có thể không? Cậu có thời gian không? Đi gặp với tôi một chút! " Nghiêm Thanh Viên muốn nói mẹ của tôi, nhưng mà giọng lại bị nghẹn ở cổ họng, cậu thật sự không biết nên làm thế nào để tự tin dõng dạc nói mẹ của cậu trước mặt Cố Hãn Hải, sau đó cậu chậm rãi nói, "Mẹ, mẹ Tịch Hạc.

"

Cho dù thật sự mất đi thân phận Nghiêm gia tiểu thiếu gia, nhưng những người đã từng là ba mẹ anh của cậu, cậu sẽ không quên.

Cố Hãn Hải nhìn Nghiêm Thanh Viên, không hiểu vì sao vẻ mặt Nghiêm Thanh Viên bỗng trở nên kỳ lạ, tiểu thiếu gia mỗi khi nhắc tới người phụ nữ tên Tịch Hạc kia sẽ theo bản năng sinh ra sợ hãi, ngón tay non mịn trắng nõn của cậu thậm chí vì dùng sức mà đỏ lên.

Vì sao phải gặp bà? Cố Hãn Hải không thể hiểu nổi điều này, không phải trong Nghiêm gia hắn chỉ quen biết Nghiêm Thanh Viên thôi sao? Ngoại trừ Nghiêm Thanh Viên hắn không có hứng thú với bất cứ ai ở Nghiêm gia.

"Thời gian đã không đủ.

" Cố Hãn Hải nói, "Nếu dì ấy đã tới, vậy cậu nên đi nói chuyện với mẹ của cậu, tôi phải đi làm rồi.

"

Trái tim Nghiêm Thanh Viên thắt lại, cậu nắm lấy quần áo Cố Hãn Hải không buông, cậu cúi đầu không cho Cố Hãn Hải nhìn thấy vẻ mặt của mình lúc này: "Để xe của mẹ đưa cậu đi làm, sẽ nhanh hơn.

"

Chỉ cần Cố Hãn Hải xuất hiện trước mặt mẹ, mẹ chắc chắn sẽ thích Cố Hãn Hải, đây là sự phát triển tất yếu.

Cố Hãn Hải nhíu mày, trực tiếp hỏi: "Vì sao muốn tôi gặp dì ấy?"

Nghiêm Thanh Viên tức khắc nghẹn lời, không biết bản thân nên trả lời thế nào, sừng sờ tại chỗ.

Lúc hai người đang thương lượng, Tịch Hạc ngồi trên ghế lái, móng tay tùy ý gõ lên vô lăng, nhìn bạn nam đứng bên cạnh Nghiêm Thanh Viên, chỉ cần một cái liếc mắt bà đã có thể nhìn ra đó là Cố Hãn Hải.

Cố Hãn Hải giống với ảnh chụp trong tư liệu, hắn đẹp trai cũng không phải vì góc chụp đẹp nên mới có thể đẹp trai, mà là hắn trời sinh mỗi góc độ đều khác biệt, Tịch Hạc nghiêng đầu, móng tay xẹt nhẹ qua gương mặt, không thể không nói!

Dáng vẻ Cố Hãn Hải cực kỳ giống Nghiêm Kỳ Thúy lúc bà vừa mới quen, dáng vẻ Nghiêm Kỳ Thúy lúc còn là thiếu niên.

Trên đời này thật sự có việc trùng hợp như vậy sao? Bà thậm chí từng nghi ngờ Cố Hãn Hải có phải con riêng của Nghiêm Kỳ Thúy hay không, nhưng sau khi tra qua không phát hiện thân thế người này có gì khác thường.

Nếu như có một chút điểm đáng ngờ nào bà sẽ trực tiếp để người này đi làm xét nghiệm ADN người này, nhưng sự thật là nó sạch sẽ quá mức hơn nữa không có bất cứ liên quan gì đến Nghiêm gia.

Tịch Hạc cũng không để ý Nghiêm Kỳ Thúy có con riêng hay không, nhưng nếu có vậy thì phải nằm trong tầm kiểm soát của bà, ngoại trừ bà thì không có bất cứ người phụ nữ nào được phép bước vào cửa lớn của Nghiêm gia.

Nhưng lúc thật sự nhìn thấy Cố Hãn Hải thì Tịch Hạc vẫn do dự! Truyện Gia Đấu

Nghiêm Trạch Thanh đã từng có khoảng thời gian nghi ngờ Cố Hãn Hải, cho nên để lại khá nhiều tư liệu, những tư liệu này đều có thể tin, nhưng sau khi thật sự nhìn thấy người, Tịch Hạc lại có một suy nghĩ kỳ lạ không vứt đi được.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!