A Khôn đang cầm chìa khóa xe đến cũng nhìn thấy màn này, hắn có chút lúng túng giải thích: "Tiểu thư cô uống say."
Nặc Nhất Nhất mặt đỏ ửng nhìn hắn một cái, cô đương nhiên biết là đã uống say!
Hàn Nại cười nhắm mắt lại, thân thể hơn phân nửa đều dựa vào trêи người Nặc Nhất Nhất. Nặc Nhất Nhất thận trọng đỡ nàng đi ra ngoài, chóp mũi từng đợt lãnh hương chíu vào, mà tay cùng thân thể đụng phải lại là một mảnh mềm mại, chờ lúc đỡ Hàn Nại đến trêи xe, Nặc Nhất Nhất không biết là mệt hay là có tâm tình khác quấy phá, mặt đỏ tới mang tai.
A Khôn thông qua kính chiếu hậu nhìn hai người một chút, trong lòng có chút nghi hoặc, hôm nay mặc dù uống không ít nhưng bằng tửu lượng của tiểu thư cũng không đến mức say bất tỉnh nhân sự như vậy.
Xe bình ổn lái trêи đường, Hàn Nại nhíu mày, Nặc Nhất Nhất biết nàng khó chịu, mở cửa sổ ra, từ trong túi lấy khăn giấy ướt ra, lau tay cho nàng.
"Khó chịu sao?"
Nặc Nhất Nhất khẩn trương nhìn Hàn Nại, Hàn Nại dùng biên độ rất nhỏ lắc đầu, nhẹ giọng nói: "Chính là dạ dày có chút khó chịu."
"Về nhà nấu cho cô chút nước nóng."
"Không uống nước, rất no."
"Nếu không thì nấu chút cháo?"
Nặc cảnh quan từng bước dẫn dắt, Hàn Nại vẫn không lên tiếng trả lời, đến cuối cùng Nặc cảnh quan suy nghĩ một chút, hỏi: "Nước chanh."
"Ân." Cái này Hàn tổng gật đầu, Nặc cảnh quan mỉm cười, lại dùng khăn giấy lau mồ hôi trêи trán cho nàng.
A Khôn ngồi phía trước hoàn toàn đông cứng rồi, hắn nhất thời bị hình thức ở chung như một đôi của hai người làm cho kinh sợ, trong thoáng chốc không thấy rõ chiếc xe trước mặt, một cước đạp phanh lại, xe chợt chấn động nảy về trước.
Nặc cảnh quan lại càng hoảng sợ, phản ứng đầu tiên là kéo Hàn Nại đến, đem đầu của nàng ôm vào trong ngực, lực phanh xe không nhỏ, bởi vì phải bảo vệ Hàn Nại, lưng của Nặc Nhất Nhất đập vào ghế tài xế, đau đến cô nhe răng nhếch miệng thẳng hấp lãnh khí.
"Cô làm sao vậy?!"
Hàn Nại bị xe chấn động một cái tựa hồ tỉnh rượu, nàng khẩn trương nhìn Nặc Nhất Nhất, đôi mắt xinh đẹp gắt gao nhìn cô chằm chằm. Nặc cảnh quan thở dài một hơi: "Không có gì ."
"Xin lỗi, tiểu thư, ta…."
A Khôn vội vội vàng vàng giải thích, vừa rồi một cước kia phanh lại nếu như chậm một chút phỏng chừng sẽ tông lên mui chiếc xe, trước mặt Hàn Nại lạnh lùng nhìn A Khôn, không nói chuyện.
Xe lần thứ hai bình ổn chạy trêи đường, Hàn tổng thoạt nhìn đã khá hơn nhiều, ít nhất là có thể mở mắt ra rồi, Nặc Nhất Nhất buông lỏng ghế dựa, đang muốn nói gì đó bỗng nhiên bả vai trái trầm xuống, một cái đầu nhích lại gần, Nặc Nhất Nhất trong nháy mắt cả người căng thẳng.
Nếu như nói vừa rồi Hàn tổng là say rượu khó chịu mới dựa vào cô chống đỡ, vậy bây giờ thì sao?
Hàn Nại lẳng lặng dựa vào Nặc Nhất Nhất, ánh mắt nhìn về phía trước, trước đây thật lâu, nàng đã muốn tìm một người như vậy để dựa vào, không cần làm gì, chỉ là hai người lẳng lặng cùng một chỗ, nhưng tựa hồ nàng bây giờ sẽ không bao giờ có thể hưởng thụ sự bình lặng này nữa.
Cho dù, cô xác định cô đã tìm được một người sạch sẽ nhất.
"Còn khó chịu không?"
Trong lúc Nặc Nhất Nhất có chút cứng nhắc nói chuyện cô len lén di chuyển, Hàn Nại lắc đầu, phát giác Nặc Nhất Nhất không được tự nhiên, cô khẽ cong khóe môi, ngồi dậy, lại xoay người nhìn cô: "Nặc cảnh quan."
"Ân… Ân?"
Nặc Nhất Nhất hiện tại rất sợ Hàn Nại gọi cô như vậy, tựa hồ chỉ cần một khi gọi như vậy liền chuẩn có chuyện không tốt.
Cảm giác say mơ hồ khiến Hàn Nại giống như phủ thêm một tầng vải mỏng, đèn đường chiếu xuống, hòa vào đôi mắt ẩn tình của nàng, phong tình cùng quyến rũ tự nhiên chảy xuôi, Nặc Nhất Nhất cảm thấy tim mình cũng bị nàng nhìn đến mềm nhũn.
"Cô rất sợ tôi sao?"
Hàn Nại cười như không cười nhìn Nặc Nhất Nhất, vấn đề này hiển nhiên khiến Nặc cảnh quan có chút trở tay không kịp, tim cô bắt đầu đập nhanh, đại não xoay chuyển thật nhanh, cô nói sợ, vậy nhất định sẽ chọc Hàn tổng tức giận, nếu cô nói không sợ thì sao? Nhưng cô thật sự không sợ sao?
Cũng may, trong lúc Nặc Nhất Nhất quẫn bách, xe dừng lại, A Khôn ngồi ngay ngắn trêи ghế, yên tĩnh chờ đợi. Nặc Nhất Nhất vụn trộm liếc nhìn Hàn Nại, bất thình lình, ánh mắt hai người lại giao nhau, Nặc Nhất Nhất ngây ngẩn cả người.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!