Chương 62: Thỏa thuận trước hôn nhân

Edit: An Tĩnh

Lúc Tống Oanh tan làm, cô đã gặp Tống Nghi Ninh.

Trước cổng trường học người đến người đi, một người đàn ông mặc âu phục đen đã ngăn cô lại, ông ta ra hiệu về phía chiếc xe màu đen ở sau lưng một cách vừa lịch sự vừa không cho phép từ chối, Tống Oanh nhìn qua, cửa sổ xe ở hàng sau chậm rãi hạ xuống, một khuôn mặt xinh đẹp được chăm sóc cẩn thận xuất hiện.

Số lần Tống Oanh gặp bà không nhiều, lại là chuyện của mấy năm về trước, nhưng cô chẳng hề cảm thấy xa lạ, luôn nhớ rõ dáng vẻ của bà.

Trong tiệm cà phê, tiếng nhạc thư giản, trình độ xanh hóa tốt lại rất riêng tư, tại một góc gần cửa sổ, hai người ngồi đối mặt với nhau.

Tống Nghi Ninh không vội vàng lên tiếng, đến khi cà phê được đưa lên, sau khi hờ hững nhấp một ngụm, bà mới đưa ra đánh giá.

"Mùi vị cũng được đấy."

Tống Oanh từ chối cho ý kiến.

Sự yên tĩnh kéo dài.

Sau đó bà mới ngước mắt lên, tầm mắt tập trung trên người Tống Oanh.

"Hai người đã kết hôn rồi nhỉ."

Đây là một câu trần thuật. Tống Oanh gật đầu, vẻ mặt bình tĩnh như thường.

"Vâng."

Bà nhếch mép, mí mắt cụp xuống, không giấu được vẻ giễu cợt.

"Hành động nhanh thật."

Tống Oanh đặt tay trên ly, chờ đợi bà nói tiếp. Giọng nói của Tống Nghi Ninh trở nên lạnh nhạt.

"Hai người chắc không ký thỏa thuận trước khi kết hôn rồi."

Vẻ mặt Tống Oanh ngây ra, "Không có."

Bà lấy một túi văn kiện từ trong túi xách ra, đặt trên bàn rồi đẩy đến trước mặt Tống Oanh.

"Vậy ký tên đi, những thứ khác thì tôi có thể mặc kệ nhưng cổ phần công ty thì nhất định phải rõ ràng." Tống Nghi Ninh nhìn cô, ý tứ sâu xa.

"Tôi nghĩ cô kết hôn với Lâm Tống Tiện hẳn không phải là vì thích tiền của thằng bé."

Bà lại uống một ngụm cà phê, "Chắc chắn thằng bé sẽ không chủ động nói những chuyện này với cô nhưng tôi tin rằng cô là một người hiểu chuyện, với gia đình như chúng tôi, thỏa thuận trước khi kết hôn là điều không thể thiếu được, nếu như cô không phải là để ý đến những thứ này thì ký tên vào cũng chẳng có tổn thất gì đến cô cả."

Tống Nghi Ninh nói với giọng bình thản, ánh mắt ra hiệu về phía văn kiện trước mặt cô, Tống Oanh nhìn xuống, nhìn thấy mấy chữ thỏa thuận từ bỏ cổ phần trên đó.

Qua hai giây, cô cầm lấy túi văn kiện và mở ra,

Trong đó được liệt kê mạch lạc rõ ràng, từ ngữ cẩn trọng chuyên nghiệp, tư đầu đến cuối đều thể hiện một nội dung chính đó là bất kể lúc nào Lâm Tống Tiện cũng sẽ nắm giữ toàn bộ cổ phần, không liên quan gì đến cô, càng sẽ không chia ra vì ly hôn.

Ngoại trừ cái này ra thì không có bất kỳ yêu cầu liên quan nào nữa.

Tống Oanh nghiêm túc suy tư hồi lâu, dường như cũng không tìm được lý do gì để từ chối.

Cô cầm chiếc bút bên cạnh tay mình lên, vừa định đặt bút ký tên mình, thì cửa kính trước mặt bị đẩy ra, Lâm Tống Tiện xông vào, rút tập văn kiện dưới tay cô rồi cầm.

Ánh mắt anh chăm chú nhìn chữ trên đó, sắc mặt căng cứng, vẻ mặt bình tĩnh.

Chốc lát sau, Lâm Tống Tiện ném đồ trong tay đến trước mặt Tống Nghi Ninh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!