Chương 48: Giống như đang yêu đương

Edit: An Tĩnh

Vào một đêm khuya, Tống Oanh nhận được cuộc gọi video từ Lâm Tống Tiện.

Nơi đó tối đen vô tận, nhưng một giây kế tiếp, ống kính xoay chuyển, vô số những cực quang [1] màu xanh lá chuyển động nhanh ở chân trời, chiếu sáng toàn bộ bầu trời đêm.

[1] Trong thiên văn học, cựcquang là một hiện tượng quang học được đặc trưng bởi sự thể hiện đầy màu sắc của ánh sáng trên bầu trời về đêm, được sinh ra do sự tương tác của các hạt mang điện tích từ gió mặt trời với tầng khí quyển bên trên của hành tinh. (Wikipedia)

Tiếng cười nhạt và giọng nói của Lâm Tống Tiện vang lên bên tai.

"Nhân Nhân, nhìn kìa, cực quang."

"Đẹp quá…." Tống Oanh lẩm bẩm, kinh ngạc nhìn màn hình.

Trong đêm tối, vô số những ánh sáng rực rỡ chuyển động bập bềnh, khắp bầu trời là những ngôi sao đang xen cùng cực quang, một cảnh tượng đẹp tuyệt vời.

Lâm Tống Tiện xuất hiện trong màn hình, gương mặt thiếu niên tuấn tú, đôi đồng tử sáng ngời.

"Nhân Nhân, lần sau chúng ta cùng đi nhé, tận mắt ngắm nhìn cực quang…."

Lời nói hơi ngừng lại, điện thoại không có tín hiệu nên bị cắt đứt, phòng chợt yên tĩnh lại, Tống Oanh nhìn chằm chằm màn hình đối thoại trên điện thoại, một hồi lâu sau cô mới hoàn hồn.

Cô đợi rất lâu nhưng Lâm Tống Tiện không gọi lại, Tống Oanh kéo cao chăn nằm trên giường lần nữa, nhắm mắt, ngón tay vô thức siết chặt, nắm điện thoại trong lòng bàn tay.

Cực quang hiện diện ở trong đầu cô, song lại nhanh chóng bị một gương mặt khác thay thế.

Dáng vẻ tươi cười của Lâm Tống Tiện in rõ trước mắt cô.

Tống Oanh cảm thấy hình như mình có hơi nhớ cậu.

Mãi đến ngày hôm sau, Tống Oanh mới nhận được tin nhắn của Lâm Tống Tiện, lúc đó nhiệt độ chỗ cậu quá thấp nên điện thoại tự động tắt nguồn.

Tống Oanh hỏi cậu khi nào về, cậu chỉ trả lời hai chữ.

"Sắp rồi."

Lúc những tấm bưu thiếp sắp chất đầy trong ngăn tủ của cô thì kỳ nghỉ hè đã trôi qua hơn một nửa.

Cuối cùng kỳ nghỉ hè lớp mười một cũng sắp kết thúc, mùa hè cũng sắp đi đến hồi kết.

Ngày nghỉ Tống Oanh không đi ra ngoài chơi, cô đăng ký một lớp học thêm, mỗi ngày đều đi học đúng giờ, đến trưa sẽ về nhà, ăn cơm xong lại tiếp tục đọc sách, một ngày dễ chịu và yên ổn, đảo mắt cũng sắp biến mất.

Cuối tuần lúc nghỉ ngơi, thỉnh thoảng cô sẽ ra ngoài có một buổi tụ tập nhỏ với đám Điền Gia Gia, xem bộ phim mới nhất vừa ra mắt, đi dạo phố, ăn cơm và uống trà sữa.

"Cậu nói xem, sao tên Lâm Tống Tiện đi ra ngoài chơi mà không đăng tấm hình nào vậy, Triệu Mẫn đi Bali, cả vòng bạn bè đều bị spam hết rồi." Trong trung tâm thương mại, Cao Kỳ vừa chọn quần áo vừa thắc mắc, Điền Gia Gia phụ họa theo.

"Lần trước tớ nghe Phương Kỳ Dương nói, mấy ngày trước Lâm Tống Tiện vẫn còn ở Ai Cập, tớ còn nghĩ có thể nhìn thấy Kim Tự Tháp ngoài đời thật đấy, kết quả vào xem thì vòng bạn bè của cậu ta chỉ dừng lại ở một tháng trước."

Cô ấy thả tay xuống bên túi xách, cảm khái, "Nói chứ Lâm Tống Tiện đúng là quá bạo, không nói không rằng chạy đi du lịch khắp các nơi trên thế giới, quan trọng là chỉ đi một mình, người ta lúc mười tám tuổi có lẽ đã ngắm nhìn toàn bộ các phong cảnh mà đến tám mươi tuổi chúng ta mới được nhìn thấy hết."

"Tớ lười lắm, bình thường chỉ xem trên điện thoại là được rồi, một năm đi đến hai nơi đã là cực hạn của tớ rồi đó." Cao Kỳ nói đàng hoàng, đột nhiên nhìn về phía Tống Oanh vẫn luôn không phát ra âm thanh gì bên cạnh, nghi ngờ gọi "này".

"Nhân Nhân, cậu và Lâm Tống Tiện có quan hệ tốt như vậy, chắc hẳn cậu ta có liên lạc với cậu ha."

"Đúng vậy, đúng vậy, có gửi hình qua cho cậu không, cho tớ bọn tớ xem chút đi!" Điền Gia Gia cũng kịp phản ứng lại, vô cùng hứng thú. Tống Oanh hơi chần chừ trước cái nhìn chăm chú của hai người họ.

"Có thì cũng có….. Gửi một ít, nhưng hình như cậu ấy không tiện để nhắn tin lắm nên không thường xuyên liên lạc….." Cô lấy điện thoại ra ngoài, mới vừa mở khóa, bấm vào ghi chép trò chuyện thì Điền Gia Gia đã nóng lòng cầm lấy điện thoại để xem.

"Wow —-" Hai người họ đồng loạt phát ra tiếng cảm thán.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!