Chương 47: (Vô Đề)

Tiếng trống trường lâu lắm rồi mới đặc biệt giục giã và ồn ào như hôm nay. Mười một đứa tụi nó thu dọn sách vở thật mau, một số lại giả vở chậm chậm để dõi theo Thiên Bình. Vài đứa đứng đợi xe buýt cùng với Bình, tận khi chứng kiến cô bước lên chiếc xe buýt số 24 và yên vị tại một ghế trống cạnh cửa sổ, cô gái đáng yêu của tụi nó còn mỉm cười rất hiền, vẫy vẫy tay chào cả lũ..

"Đi thôi."

- Kim Ngưu leo lên sau xe của Song Tử. Hôm nay vì chuyện rắc rối này nên cô đã phải gọi điện về cho nhà từ sớm, nói dối thím Lưu răng hôm nay phải đi có việc với lớp nên về muộn, có như thế, cô mới có cơ hội đi lung tung như vậy.

Mà lại nói, không hiểu sao mới vào đầu năm mà đứa con trai nào cũng học đòi nhau mua xe dù cả lũ chúng nó vẫn còn đang sống với nhau ở nhà oan gia đó, cách trường có 10 phút đi bộ. Nhớ lại cuối kì một năm lúc trước tụi con gái có một lần rủ rê mấy thằng mua xe đi để chở tụi nó đi học nhưng lúc đó, ai cũng gạt phăng ý kiến đó đi, bảo là "đi nhiều cho đỡ mộng năng..". Giờ thì hay rồi, sáu thằng bảy cái xe, thằng Yết chẳng hiểu lôi thêm ở đâu về cái xe về bày ở dưới cái cây lớn giữa sân.

Hôm trước mới được chiêm ngưỡng qua, đó là một chiếc xe đạp ba bánh bé tí, từ đầu đến cuối toàn màu hồng, chi chít hình dán hello kitty, cái loại xe mà dành cho lũ trẻ con ba, bốn tuổi, hai tay lái còn buộc tua lua đủ các loại dây lấp lánh để trang trí...

"Đi nhanh lên mày. Tao sợ ông ý giữa trưa này chẳng có ở trường.."

- Nhân Mã sốt ruột, chỉ lo lần này đi tụi nó tốn công vô ích, càng thu thêm tức giận vào trong người - "Đm. Có khi lôi người yêu mới đi ăn sơn hào hải vị cũng nên ý."

"Sơn hào hải vị đ gì. Nhảm."

- Sư Tử cay cú, nhớ mấy lần Thiên Bình inbox cho cô tâm sự mà cô càng tức, Bình nó đối với ông ý tốt như thế, gi gỉ gì gi đều nghĩ cho người yêu. Giờ thì hay rồi, không những bị đá mà còn bị người ta cắm sừng, thật không hiểu nổi ngày trước con nhỏ đấy yêu đương cái kiểu gì nữa.

Cả một đường dài như thế, tụi nó đem ông kia ra chửi lên chửi xuống, có khi bố mẹ ông ý nghe được cũng chẳng thể nhận ra con trai mình. Bọn con trai cảm thấy thật đau đầu, trừ Thiên Yết và Ma Kết là đi một mình, còn lại, thằng nào phía sau xe cũng đang chở một con Sư tử Hà Đông đầu thai. Chửi gì mà chửi từ cách người ta cầm cốc trà sữa đứng ở cổng trường

- hồi mới yêu của Thiên Bình ấy

- bảo là cách cầm ấy từ hồi ấy nhìn đã thấy vô học, không rõ ông ý sao thi được Kinh tế.. Chửi tiếp đến cách ông ý đi giày và xắn quần.. bảo là xắn quần ngu học, không có đầu óc

- Song Ngư nghe có hơi giật mình, hình như, cậu với ông ý xắn giống giống nhau, giống với đại bộ phận dân số thế giới.. rồi, chửi cách ông ý nắm tay Thiên Bình, cách ông ý đi, ông ý nói chuyện,.. Tóm lại là cái lờ gì nói tụi con gái nó nhớ đến được thì đều thành đề tài cho chúng nó chửi. Đúng là, ghét nhau ghét cả đường đi, ghét cả tông chi họ hàng!

Cả nhóm gửi xe rồi rồng rắn nhau thành một túm đi về phía trong sân trường. Giờ này sân trường hơi vắng vắng, thỉnh thoảng thấy mấy anh chị một mình đeo balo đi về phía nhà xe. Có lẽ là giờ tan trường ở đây cũng qua lâu lắm rồi.

Bạch Dương và Sư Tử tò mò ngó nghiêng mấy lớp ở hành lang tầng một nhưng thấy lớp có lớp không, vài phòng học chỉ thấy loáng thoáng vài mống ngồi trong đó trò chuyện.

"Mình đi ra sau kia đi. Mấy người kia cứ đi vào chỗ đó.. chắc chắn phía sau còn đường."

- Bạch Dương nhảy nhót chạy theo nhóm mấy ông anh trai đi đằng trước, người nào người nấy đều cao to sừng sừng, làm cản trở hết tầm mắt của cô. Mãi đến khi họ rẽ, thì ngay lập tức, đập vào trong tầm nhìn của Bạch Dương là bóng lưng của thằng cha chết tiệt kia, sau khung cửa sổ của một phòng học nào đó - "Hay lắm!

Kia kìa mày ơi."

Rồi cô kéo Nhân Mã, Sư Tử chạy vọt về phía hành lang kia, tìm bằng được căn phòng đó. Nhóm tụi nó đi nhanh quá, hại bọn con trai cùng Kim Ngưu liền phải hớt hải chạy theo ở phía sau.

Đến phòng thứ tư, hay thứ năm gì đó, tính từ đầu hành lang kia vào đây, Bạch Dương cuối cùng cũng nhìn thấy người cần tìm. Sau ô cửa kính ở cửa ra vào, Bạch Dương nhòm nhòm vào, thấy bên trong chỉ có khoảng năm sau người, ngồi túm tụm ở ba dãy bàn gần cửa sổ. Bên cạnh thằng cha mặt dày đít lõm ấy là một cô gái, à.. trái phải đều có một cô gái

- chẳng thể phân biệt được đâu là người yêu mới của hắn nữa.

Ngoài ra, còn có thêm bốn nam, và một nữ khác..

"Xông vào anh em."

- Nhân Mã trở thành quân tiên phong. Khi nhỏ vừa dứt lời, một chân đã giơ lên, đạp cho cánh cửa mở tung vào bên trong.

"Doãn Thanh Hiếu. Ông ra đây cho tôi!!!"

- Khí thế của Nhân Mã rất lớn, chỉ hai câu đã trấn áp được quần hùng, cả căn phòng ngay tức khắc im phăng phắc.. còn mỗi tiếng quạt trần quay vù vù trên đỉnh đầu.

"Soái vãi lờ."

- Kim Ngưu và Sư Tử, Bạch Dương đều đứng phía sau, chiêm ngưỡng hết phong thái của Nhân Mã lúc đi vào, cả ba không nhịn được bật ngón tay cái lên một cách ngưỡng mộ.

"Ơ.. mấy đứa đến đấy à.."

- Hắn ta chẳng che giấu tâm trạng gì cả, trên mặt như thể viết đầy chữ "ngạc nhiên" và "sốc". Đám bạn bên cạnh hắn mơ màng không hiểu chuyện gì đang diễn ra nữa, ai cũng quay đầu ra cửa nhìn bọn nó dò xét.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!