Chương 46: Bị đá rồi

Từ ngày Cự Giải đi, Thiên Yết đã hạ quyết tâm sẽ học thật tốt rồi sắm cái học bổng cùng trường Đại học Giải chọn. Đến lúc đó, hai người ngày ngày gặp nhau, cậu không sợ mình không có cơ hội. Chỉ một năm nay thôi, cậu phải cố gắng hết sức. Ai bảo trước đây cậu bỏ bê học tập, suốt ngày rảnh rỗi là cắm đầu vào game hoặc cái gì đó tương tự. Bố mẹ cậu đều bận rộn, lại chẳng hối thúc gì chuyện điểm số nên vì thế, thành tích trên lớp cứ thế mà ngày càng càng trượt càng dài.

Ba năm cấp ba chẳng học hành, giờ kiến thức ứ đọng, Thiên Yết phải học thêm ngày đêm để cải thiện nhưng sao giờ thấy nản quá..

Không chỉ học Toán, Văn như mọi người. Thiên Yết còn phải dồn cả đống tiền vào học IELTS

- không có cái chứng chỉ này đạt 7.0 trở lên thì cậu khó lòng mà có được học bổng như mong muốn. Cũng tại Giải, chọn trường yêu cầu khắt khe quá, bình thường những trường khác đâu đến nỗi căng thẳng vậy. Cậu còn nhớ rõ khuôn mặt của ba mẹ khi nghe cậu nói dự định đi du học..

Khuôn mặt hai người rạng rỡ, sung sướng. Lại có chút gì đó tự vào khi nhận ra con trai mình đã đang trưởng thành, biết suy nghĩ chín chắn rồi.

"Haizzzzz.."

- Thiên Yết thở dài thườn thượt. Giờ đang là giờ nghỉ trưa, ai cũng đều đang hướng về phía nhà ăn, chỉ có mình cậu đứng trên hành lang chẳng có lấy một người, vừa ngẫm nghĩ sự đời, vừa gặm bánh mỳ. Suy đi tính lại, cậu nhìn con đường tình duyên của mình mà có chút khóc không ra nước mắt, từ lúc chia tay nhau đến giờ Giải block facebook cậu mãi mà chưa accept lời mời kết bạn mới. Mess có nhắn tin được nhưng hai tuần rồi mà tin nhắn gửi đi vẫn không có hồi âm.

Thứ cuối cùng là Instagram của Giải, nó là một tài khoản cá nhân và Thiên Yết cậu cũng không xem được do chưa được người ta cho phép follow. - "Haizzxxx~~"

- Thiên Yết lần nữa chán nản thở dài..

Đang lúc ấy, một bóng người thoắt cái đã đứng sau lưng cậu. Không nói ăn gì tên đó đã vung tay, đập cái bốp vào lưng Yết, làm cậu muốn sụn cả lưng. Ra tay hiểm độc quá!

"Đệt!!"

- Thiên Yết chửi. Quay đầu thì phát hiện khuôn mặt Song Ngư đang chình ình trước mặt. Yết tức tối gặt cánh tay đang lủng lẳng khoác trên vai mình - "Đéo gì?"

"Chẳng gì cả. Tự dưng đi đến kia thấy mày đứng đây một mình nên ra đây hỏi thăm. Dạo này bạn tôi thành người khác rồi.. suốt ngày thấy học học học.."

- Song Ngư cười cười, thuận tay bẻ một phần bánh mỳ của Yết rồi nhanh tay nhét nó vào miệng, rồi cười một cách nham nhở như muốn trêu ngươi.

Vừa hay, tiếng Bạch Dương cùng Sư Tử oang oang ở dưới sân thu hút ánh mắt cả hai thằng. Bên cạnh còn thấy cả Thiên Bình cùng. Đằng sau là Xử Nữ và Bảo Bình. Bây giờ nhóm bốn người Bạch

- Sư

- Bảo

- Xử gần như lúc nào cũng thấy đi với nhau, như hình với bóng, có tách ra thì đều có đôi có cặp cả. Thi thoảng là cùng Nhân Mã với Thiên Bình hay Kim Ngưu xuất hiện, nhưng vẫn là số ít thôi..

"Thằng Xử hay thật. Thế mà đã tranh thủ được cơ hội, lúc nào cũng thấy đi cùng nhau."

- Song Ngư lắc đầu ngán ngẩm. Cậu chỉ nói đến đấy thôi, vì ai cũng hiểu Xử là đang tranh thủ đi cùng ai. Điều này ai cũng biết cả, chỉ có cô gái ngu ngốc ngờ nghệch kia là chẳng nhận ra, hỏi ra có khi con nhỏ chỉ bảo là bạn cùng lớp cũng nên..

"Ha haaa.. Loại mày thì ở đó đợi nghìn năm nữa mới có cơ hội."

- Thiên Yết cậu cười vào mặt. Rồi cậu quay người đi xuống cầu thang, tại thằng chó này mà cái bánh mỳ mất đến một nửa, vẫn đói.

Canteen đông nghìn nghịt, thấy ai cũng bận rộn bưng cái này qua bên kia, mang cái kia sang bên này. Thiên Yết với Song Ngư nhanh chóng lấy một phần ăn nho nhỏ rồi ngồi nhập bọn với cả lũ. Chẳng bao lâu, lại có thêm Ma Kết đi đến, rồi Kim Ngưu và Song Tử,.. đến gần lúc tàn cuộc thì con nhỏ Nhân Mã mới xuất hiện. Cuộc nói chuyện không biết từ đâu đã chẳng ăn nhập với nhau nhưng không khí vẫn rôm rả như thế.

Cho đến khi tiếng trống vang lên. 1 giờ kém 10 phút chiều. Thế là cả bọn đứng lên, thu dọn rồi lại cùng nhau lên lớp.

***

Tiếng điện thoại tút tút mãi mà vẫn chẳng có người trả lời. Thiên Bình ủ rũ nhìn vào màn hình, mấy giây sau, quả nhiên màn hình tối lại, hiển thị "Anh Đz" - "không nhấc máy". Ở giữa còn là gương mặt của ông senpai đang tươi cười tỏa nắng.. tạm công nhận đúng là có chút đẹp trai.

Thiên Bình khó chịu nhăn mặt, trong lòng ngổn ngang suy nghĩ nhưng càng nghĩ, càng tiêu cực và khó hiểu. Kể từ sau khai giảng, số lần ông ý không nghe điện thoại, số lần vội vã tắt máy, số lần rep tin nhắn chậm,.. đều tăng lên. Những cuộc hẹn giữa hai người cũng thưa thớt hẳn, tính ra, lần gặp nhau gần nhất bây giờ cũng là của bốn, năm ngày trước. Hôm nay được nghỉ chiều còn định đi chơi với nhau, nhưng giờ thì máy điện thoại ông ý cũng không nghe.

"Ê mày. Về chưa??"

- Gọi cho Kim Ngưu. May mà con nhỏ vẫn ở trong Văn phòng Đoàn Đội để họp chuẩn bị cho Đại hội Chi đội sắp tới. Cô đành quá giang nhờ Kim Ngưu đến thẳng trường ông ý xem, miệng lúc nào cũng bảo "anh bận lắm..", ".. nhiều tài liệu quá nên phải ở thư viện..",..

Nhân Mã hôm nay được nghỉ nên kéo Sư Tử và Bạch Dương vào net chơi một trận xong mới về. Cô ban nãy còn bảo đi với người yêu, nay gọi cho nó thì không hiểu câu chuyện sẽ xui xẻo bị đẩy về đâu mất.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!