Chương 44: (Vô Đề)

Cuối cùng cũng về được Hà Nội thân thương. Mới có hơn tháng xa cách mà cảm thấy sao mà lâu thế. Vừa về, trong lòng lại dội về cái cảm giác thân thuộc là lạ mà chỉ ở Hà Nội mới có. Bảo sao khi đi chơi cứ mỗi lúc buồn chán chẳng làm gì là bọn nó ngồi thẫn thờ, nghệt cả ra, lòng thì thấy thiếu thiếu... Ra là thiếu cảm giác có Hà Nội ngay bên cạnh.

"Mịe mày! Nhanh cái tay lên!!"

- Nhân Mã nhặt lấy một cái túi của mình lên và đánh lên người Thiên Yết. Thằng này không hiểu sao dạo này cứ mơ mơ.. Giờ lấy cái vali thôi mà cũng đứng ngẩn người mất một lúc. Điên rồi chăng?!

"Umm.. Biết rồi."

Đấy.. Không chỉ mơ hơn bình thường, ngáo hơn bình thường mà ăn nói chung nhỏ nhẹ hơn rất rất nhiều. Gì vậy trời.

Nhân Mã ôm thắc mắc khư khư trong lòng, chẳng biết nên hỏi ai nữa. Đánh mắt sang mấy đứa Thiên Bình, Sư Tử bên cạnh thì thấy chúng nó cũng có ánh mắt khó hiểu chẳng khác gì mình. Bọn con trai thì cứ im thin thít, coi chuyện của Thiên Yết chỉ như chuyện thường thường. Nhưng rõ ràng là đâu phải thế.

Có lẽ. Cự Giải biết.

***

Về đến nhà.

Mọi thứ vẫn vậy. Căn nhà tối om, im lìm y như cái lúc tụi nó rời đi lúc một tháng trước.

Chẳng có đôi giày Cự Giải hay đi ở chỗ tủ giày, căn nhà trên dưới đều vắng tanh nên cả lũ đoán chắc là cô không có ở nhà. Biết đâu, Giải vẫn đang ở nhà chính với bác gái. Trước khi đi cô có nói là có chuyện gì đó nghiêm trọng lắm, lại khẩn cấp, còn đâu thì bọn nó chẳng biết. Có khi việc đó đến giờ vẫn chưa giải quyết xong nên Giải vẫn trú tạm bên đó chưa về.

"Tao đi ngủ đây. Muộn rồi. Có gì mai nói chuyện."

- Sư Tử vừa đi vừa phe phẩy cái tay ở miệng, ngáp một cái rõ to.

Xong ai về phòng người nấy. Ngủ say nhue chết. Khi về đến Nội Bài, đồng hồ chỉ 9 giờ tối.. Nay về đến nhà đã 11 giờ hơn. Bảo sao mà oải thế. Cả chân tay đều cảm giác rã rời như sắp rụng đến nơi.

Ngủ một giác liền một mạch đến xế chiều ngày hôm sau. Đến tối, cả bọn chung tay làm một bữa thật hoành tráng cho cả hai nhà

- ăn Lẩu.

Qua một ngày như vậy rồi, Cự Giải thế mà vẫn chưa thấy về.

Điều này làm bọn nó rất thắc mắc. Giải về trước tụi nó tận một tuần, chuyện gia đình gì mà cả tuần vẫn chưa giải quyết xong??

"Chắc mai unnie sẽ về thôi."

- Sư Tử trấn an tâm tình lo lắng của Nhân Mã. Tội con nhỏ, cả chiều nay gọi cho Giải để rủ về ăn lẩu cùng nhưng lạ là chẳng có ai nhấc máy cả, lần nào cũng thuê bao. Chưa lần nào thế cả. Máy Cự Giải phải luôn trong tình trạng bật máy mới đúng..

"Nhưng tao cứ có cảm giác sao sao ý.. Rõ ràng là có chuyện. Lần này không đùa được đâu."

- Mặt mày Nhân Mã nhăn nhúm hết lại, trông nhỏ khổ sở không khác gì cái giẻ lau nhà bị vắt kiệt nước. Nhỏ cũng chẳng buồn ăn nữa. Tâm tình đang xuống dốc thế này, có nuốt gì, ngon mấy vẫn cứ nuốt không trôi.

"Thôi ăn đi."

- Kim Ngưu gắp vào bát Nhân Mã miệng đậu phụ, chút rau, chút thịt. Xong còn vỗ vỗ nhẹ lên mu bàn tay nhỏ - "Đợi nốt sáng mai mà vẫn không thấy tín hiệu gì thì tao đi dò la tin tức hộ mày. Tao vác thân sang tận bên đó luôn."

"Thật?!"

"Mày làm được chứ???"

"Tao đùa bọn mày làm gì. Dẫu sao thì nhà tao với bên đó cha mẹ rất thân nhau. Tao lấy cớ rằng đến thăm bác gái là chuyện bình thường."

Kim Ngưu nói rất tự tin. Nhưng quả là vậy thật. Ngày xưa cô còn coi đó là ngôi nhà thứ hai của mình, ra ra vào vào suốt ngày, cho đến lúc cô với Giải cãi nhau và trở mặt. Nay làm hoà, tuy đi vào nhà người ta như thế đúng thật là hơi ngại nhưng dẫu sao cô với bác gái rất thân, còn thường xuyên ngồi tâm sự linh tinh với nhau nữa. Nghĩ thế, Kim Ngưu phần nào an tâm và giữ nguyên được sự tự tin vốn có của mình.

Bữa ăn này mọi người rất yên lặng. Hầu như chẳng có ai nói mấy, đa phần mở mồm ra đều là bảo nhau cho thêm rau vào, cho thêm thịt vào,.. Ngoài ra, quả thực là không nói gì với nhau cả. Cũng tại Cự Giải nên mọi thứ mới ảm đạm như thế.

***

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!