Đồng hồ đếm ngược, chỉ còn duy nhất một ngày nữa là đến ngày lễ hội diễn ra. Mọi người ngồi trong lớp mà không còn ai có đủ tâm trạng và bình tĩnh để vùi đầu vào mấy bài giảng của các thầy các cô. Tất cả dường như đều đã thả hồn về mấy trò quậy phá sắp diễn ra vào ngày mai.
"Thưa cô, nghỉ đi được không ạ?"
- Nhân Mã thực sự không chịu được nữa rồi. Hai tiết cuối hôm nay không hiểu sao nhà trường lại xếp liền một mạch hai tiết Sử khiến đứa nào cũng mệt mỏi. Cô dạy Sử thực sự lại còn đang vi vu ở chỗ nào nên một cô khác dạy thay, rất hiền nhưng thực sự chán không nuốt nổi.
"Dẫu sao thì hôm nay cũng là buổi cuối trước khi nghỉ Tết rồi nên cô tha cho lớp con đi cô. Dẫu sao thì sau hơn chục ngày nghỉ thì mọi thứ lại như mới thôi."
- Sư Tử cũng lên tiếng chen vào.
"Đúng đó cô.."
"Nghỉ luôn tiết này đi ạ.."
"Cô ơi.. Đi mà..."
Cả lớp theo đó mà hùa với nhau năn nỉ cô cho bọn nó được nghỉ sớm. Dù sao thì lớp bọn nó trong mắt giáo viên trong trường đều đã nằm vào dạng bét bát nhất rồi, có thêm một chút lười lười và ham chơi nữa chắc cũng không ai chê trách gì.
Cầu được ước thấy. Sau một hồi ăn nỉ ỉ ôi hết đứa này đến đứa khác, cuối cùng thì cô giáo trẻ trẻ được phân công vào dạy thay lớp chúng nó cũng đồng ý cho bọn nó chơi tiết cuối. Đứa nào đứa nấy đều sung sướng như vớ được vàng. Nhưng có một điều kiện là cả lớp phải học nghiêm chỉnh nốt một tiết Sử đầu tiên, nếu không thì coi như là giao kèo chấm dứt, lại phải học hết cho đến giây phút tiếng trống vang lên.
***
"Oa.. sướng vãi."
- Thiên Bình uể oải khoác cặp và vươn vai thật cao. Chỉ có mấy tiết ngồi trong lớp nhưng cô cảm thấy như đã ngàn thu. Bây giờ chỉ cần nghĩ đến việc không cần phải làm bài tập, cũng không cần đến trường học là cô đã cảm thấy vui đến run cả người, cười cả tiếng cũng được hết. May là còn được cô giáo dễ tính dạy buổi cuối này nên cả lớp còn được ăn chơi nhảy múa suốt một tiết vừa rồi.
Đúng là đã đời thật.
"Đi dịch vào đi, con lùn."
- Đúng lúc vừa bước ra khỏi cửa lớp và đi trên hành lang được một đoạn, một nhóm bạn nữ từ lớp khác nghênh ngan đi qua phần trước cửa lớp D2 tụi nó rồi huých Thiên Bình một cái. Lúc đã đi qua, người nói ra câu đó còn hơi quay lại liếc Thiên Bình một cái sắc bén như đang hăm dọa, cảnh cáo điều gì đó. Những người đi cùng cô nàng đó cũng có thái độ hách dịch, kiêu ngạo y chang khiến Thiên Bình cảm thấy vô cùng khó chịu.
"Không sao chứ."
- Thật may là ngay khi Thiên Bình loạng choạng suýt nữa đập vai vào tường thì Kim Ngưu ở phía sau đỡ được. Hai người cùng nhìn về phía những người kia mà không hiểu tại sao bọn chúng có thể cho mình cái quyền được lên mặt như thế. Thật là quá khó chịu!! Khó chịu!!!
"Bọn con gái đó cứ tưởng lớp chúng nó có nhiều giai mà sang đây bắt nạt ban D chúng mình á??"
- Bạch Dương vừa hay bước ra cửa lớp nhìn thấy cảnh này nhưng chậm chân nên bọn kia đã mất hút ở cầu thang - "Ghét bọn kênh kiệu này không chịu được. Mẹ nó.. Mai ai gia sẽ cho cả lũ chúng nó uống no nước!!" "Sao đấy? Mày quen à?"
- Sư Tử cũng nhìn thấy nhưng không biết mấy người kia là ai, chỉ thấy chút bất bình nên hỏi.
"Đéo quen biết gì cái loại đấy."
- Nhân Mã cúi người nhặt cái kẹp tóc của Thiên Bình làm rơi xuống đất rồi chêm thêm vào. Cô cảm thấy chị em của mình bị bắt nạt trắng trợn thì sôi máu, lại còn gọi Thiên Bình là gì chứ.. - "con lùn"
- thật là quá đáng - "Tao với Bạch Dương lần trước có mấy lần đi muộn gặp tụi con gái đấy. Bọn nó được lũ con trai trong lớp đỡ ở dưới để trèo qua tường nên kiêu ngạo.. Thật là hết nói nổi! Mới thế mà dám kiêu ngạo!
Toàn là lũ con gái ban A, bình thường mấy đứa đó đi cầu thang đằng bên kia kìa. Hôm nay qua đây chắc là để kiêu khích bọn mình. Nghe nói bên lớp đấy có nhiều đứa trong đội Thanh niên tình nguyện nhất đấy."
"Chỉ vậy thôi mà đã ghi thù? Gì mà chợ búa, đầu gấu dữ vậy??"
Tụi con trai thật không hiểu nổi chuyện ân ân oán oán của con gái với nhau. Mới hôm qua thôi bọn con trai bên cùng bọn con trai lớp bên kia còn hò hẹn với nhau ra net như thường, vậy mà hôm nay đã trở thành kẻ thù vì lũ con gái.. Đau đầu thật đấy.
"Mấy người thì hiểu cái gì.. Lần này phải cho tụi nó biết tay."
- Nhân Mã nói. Cô cảm thấy mình thực sự không thể chịu đựng được nữa. Lũ con gái ban A kia sẽ phải trả giá vì luôn tỏ ra hách dịch, kênh kiệu, coi thường tụi con gái ban D chúng nó và luôn nghĩ ban D chỉ có lũ con gái bánh bèo, mít ướt, yếu đuối. Nhưng mà đời đâu như chúng nó nghĩ, vần luôn có cái gọi là ngoại lệ, là trường hợp đặc biệt.. May thay, cái này rơi vào lớp D2 này.
***
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!