Chương 211: Ngoại Truyện 15: Phỏng Vấn Cặp Đôi (Thượng)

Khoảnh khắc bình minh ló dạng, đầu con hẻm đột nhiên xuất hiện cọng hành lá xanh biếc—— nói chính xác là một cô gái với chiếc kẹp tóc lò xo hình búp bê hành trên đỉnh đầu. Trên vai cô vác một chiếc máy quay phim siêu lớn, lén lén lút lút dán vào chân tường nhà họ Giang.

"Ngày thứ 11 rồi…" Cô vừa gặm lương khô vừa lẩm bẩm, "Còn không chụp được tư liệu độc giả sẽ đem mình ngâm thành dưa muối mất…"

Đúng lúc này, cổng sắt phát ra tiếng "két" nhẹ. Trong ống kính chễm chệ xuất hiện hình ảnh Thời Giáng Đình móc tay vào ngón tay Giang Dư, hai người dường như định đi dạo phố. Đầu ngón tay Thời Giáng Đình khẽ kéo cổ áo sau của Giang Dư, che kín mít vết răng trên cổ.

"Có việc rồi!" Cô lập tức vác "đại bác" lên đi theo, muốn nhìn trộm cuộc sống thật sự của cặp đôi thần bí này.

Nhưng họ vậy mà lại rẽ vào một con hẻm nhỏ tối tăm?

"Nơi thế này có thể làm gì được?" Lòng tò mò thôi thúc, cô không chút do dự mà xông vào, ống kính chĩa vào sâu trong con hẻm, mong chờ chụp được hình ảnh gì đó giật gân——

"Cạch!"

Đột nhiên một bàn tay lạnh lẽo túm lấy chiếc kẹp tóc búp bê hành của cô, nhấc bổng cả người cô lên không trung. Cơ thể cô theo độ đàn hồi của chiếc kẹp tóc mà đung đưa trong không trung, phát ra tiếng hét kinh hãi: "Buông tay! Mau buông tay! Đầu của tôi sắp gãy rồi! Sắp gãy rồi!——"

Giữa lúc tầm nhìn đảo lộn, đối diện với một đôi mắt còn lạnh hơn cả dao mổ.

Trên đỉnh đầu truyền đến một giọng nói âm u: "Hiếm thấy thật, ngu cỡ này mà cũng cử đi theo dõi được."

"Paparazzi bây giờ, đều thịnh hành cosplay rau củ à?"

Thời Giáng Đình cụp mắt xem xét cô, trong mắt hàn quang lấp lánh: "Cô là?"

"Tôi, tôi là…"

Giang Dư bên cạnh ngậm viên kẹo mà Thời Giáng Đình vừa bóc cho, nói năng không rõ ràng: "Xem bộ dạng này, chắc là nhà báo nhỉ? Thả cô ấy ra trước đi?"

"Ồ." Thời Giáng Đình miệng thì đồng ý, nhưng tay thì không hề nhúc nhích. Anh nhìn quanh bốn phía, dường như đang đánh giá xem con hẻm nhỏ này có thích hợp để hủy thi diệt tích không.

"Tôi chỉ là phụng mệnh của các fan của hai người đến hỏi vài câu hỏi thôi!" Cọng Hành vội đến mức nước mắt sắp rơi xuống, liều mạng xua tay cầu xin, "Hỏi xong tôi độn thổ bốc hơi liền!"

Câu nói này khiến hai người đồng thời sững người.

Thời Giáng Đình: "Hả?"

Fan?

Nụ cười của anh ngày càng âm lạnh, quay đầu nhìn về phía Giang Dư: "A Dư, người này đáng nghi lắm. Anh muốn đánh ngất cô ta ném vào bãi rác, em thấy thế nào?"

Giang Dư bình tĩnh gật đầu: "Được, nhưng phải chú ý tránh camera."

Hành: "…"

Ngay trước lúc Thời Giáng Đình định một chưởng chém xuống, Cọng Hành vẫn còn đang giãy giụa hấp hối: "Rất nhiều người đều thích hai người! Đã mong đợi rất lâu những câu hỏi muốn hỏi hai người! Họ đều hy vọng hai người có thể hạnh phúc, cũng muốn biết hai người bây giờ có hạnh phúc không? Ở một thế giới khác, rất nhiều người yêu hai người!!——"

"Bịch" một tiếng.

Cọng Hành ngã trên đất, không hề ngất.

Bàn tay của Thời Giáng Đình kinh ngạc cứng đờ giữa không trung, biểu cảm từ kinh ngạc chuyển sang trầm tư: "Còn có người… thích chúng ta?"

Giang Dư không hiểu mà truy hỏi: "Thế giới khác là có ý gì?"

"Một thế giới yêu hai người." Hành trả lời.

Hai người nhìn nhau một cái, đồng thanh: "Đều có những câu hỏi gì?"

Hành lập tức hai mắt sáng rực: "Hai người đồng ý nhận phỏng vấn rồi sao?!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!