Lưu Tiểu Lâu vẫn ngồi chờ ở Ô Long Sơn, vừa chờ, vừa luyện chế cần thiết cho trận bàn Lâm Thiên Các Ngũ Long Phái, hắn chờ đến Hàn Vô Vọng của Động Dương Phái, chờ đến Trương Tiểu Kim của Canh Tang Động, rồi chờ đến Lưu Đạo Lâm của Bình Đô Môn.
Sau đó là Hầu Doanh của Thanh Ngọc Tông, Mục thần y được Thiên Mỗ Sơn thả ra, Tang Thiên Lý của Chương Long Sơn giúp hắn kiên định lòng tin, sau đó đi Ô Sào Phường một chuyến, giải thích chân tướng việc này với các nhà tông môn, rồi tiếp tục ngồi chờ.
Khi người của Thần Vụ Sơn tới, cáo tri cho hắn biết toàn bộ quá trình thương lượng với Vương Thư Hằng, Vương Thư Dung, hắn liền có dự cảm, biết sự tình không sai biệt lắm.
Quả nhiên, sau khi hắn luyện chế xong khối trận bàn bổ sung thứ tư cho Lâm Thiên Các, Tiểu Viên Sơn lại có người đến, lần này đến vẫn là đại sư huynh Lương Nhân An.
Lần này, Lương Nhân An đến một mình, không gióng trống khua chiêng như lần trước, lên đến phía sau núi, trực tiếp cáo tri tin tức tốt cho Lưu Tiểu Lâu: "Xong rồi, ngày hôm trước, Trịnh Nghiêu của Tiềm Sơn Phái đặc biệt đến Tiểu Viên Sơn ta, chủ động giải trừ hôn ước, còn mang hết sính lễ về."
Lưu Tiểu Lâu đại hỉ: "Bọn họ đưa bao nhiêu sính lễ? Chúng ta tuyệt đối không thua kém nhà họ dù chỉ nửa khối linh thạch!"
Lương Nhân An nói: "Đang muốn nói về chuyện này, chuyện này, thật khó mà nói rõ đúng sai, nhưng Tiểu Viên Sơn chúng ta có trách nhiệm, đây là không thể nghi ngờ, thúc phụ lão nhân gia ông ta cùng Khương sư thúc cũng đã thương nghị, liền không nhận sính lễ của Kỷ sư muội, xem như đền bù cho Lưu chưởng môn cùng vị Bát Chưởng lão đệ kia."
Lưu Tiểu Lâu rất ngượng ngùng: "Chuyện này... có ổn không? Liệu có khiến quý phái lộ ra quá thiệt thòi không?"
Khá lắm, Lưu Tiểu Lâu chuẩn bị sính lễ có giá trị hơn một ngàn linh thạch, có thể xưng đại thủ bút, hắn vì Tam Huyền Môn thêm một vị đan sư có khả năng Trúc Cơ, xem như không thèm đếm xỉa, không ngờ lại có thể tiết kiệm được?
Lương Nhân An lại tỏ thái độ, nhận sính lễ mới không thích hợp, Tiểu Viên Sơn ái ngại, tuy nhiên trong đó cũng tồn tại một vấn đề, giờ Tiểu Viên Sơn đã mang tiếng hủy hôn với Tiềm Sơn Phái, nếu lại không nhận sính lễ của Tam Huyền Môn, đối với Tiềm Sơn Phái đến nói liền có chút quá đáng, sau này khó gặp mặt, cho nên hi vọng Lưu Tiểu Lâu phối hợp làm một số ứng biến.
"Dễ nói dễ nói, hai phái chúng ta, giờ đã là quan hệ thông gia, ứng biến thế nào đều có thể, Lương huynh nói làm sao, ta liền làm vậy!"
"Đã như vậy, ta liền nói thẳng. Mời Lưu chưởng môn vẫn mang theo sính lễ, gióng trống khua chiêng đến Tiểu Viên Sơn cầu hôn, sau đó nhà ta đóng cửa không gặp, Lưu chưởng môn tất nhiên không vui, ta liền xông ra, ném trả sính lễ ngay trước mặt, tỏ ý tiếp nhận cầu hôn, nhưng ý vẫn là không cam lòng, thế nào?"
"Hoàn toàn được! Vậy có phải là ta nên mời một số người đến chứng kiến không?"
"Người để chúng ta mời, đến lúc đó Tiểu Viên Sơn sẽ mở một đan hội, sẽ có rất nhiều người đến tham dự, kể cả Tiềm Sơn Phái cũng đến."
"Minh bạch. Không biết đan hội định vào ngày nào?"
"Cho đủ nửa tháng, nửa tháng sau, Lưu chưởng môn thấy tiện ngày nào để cầu hôn, đan hội sẽ tổ chức ngày đó."
"Vậy liền mùng một tháng sau?"
"Liền là mùng một tháng sau, Lương mỗ xin đợi đại giá ở Tiểu Viên Sơn."
Đưa tiễn Lương Nhân An, Lưu Tiểu Lâu lên đến tuyệt đỉnh, thấy Kỷ tiểu sư muội ngồi xếp bằng bên khe đá tràn đầy linh lực, hai tay ôm tử ngọ âm dương, một đoàn nhân uân chi khí đang lúc ẩn lúc hiện giữa hai lòng bàn tay.
Đây là đan pháp của Kỷ tiểu sư muội, nàng đang dùng phương pháp này dưỡng dục thiên địa âm dương, lấy linh lực rèn luyện, để thành tựu khí hải.
Đang vào thời khắc mấu chốt của bế quan, Lưu Tiểu Lâu không quấy rầy, ra hiệu với Đàm Bát Chưởng đang hộ pháp, quay đầu rời đi.
Xuống đến rừng trúc, Đàm Bát Chưởng đuổi theo từ phía sau, hỏi có chuyện gì, Lưu Tiểu Lâu nói: "Chuyện của ngươi cùng Kỷ cô nương, thành, Tiềm Sơn Phái chủ động giải trừ hôn ước, tháng sau ta liền đi cầu hôn cho ngươi."
Đàm Bát Chưởng lập tức không ngậm miệng được, hưng phấn nói: "Ta cũng đi!"
Lưu Tiểu Lâu bác bỏ: "Ngươi ngốc à? Loại chuyện tình này ai lại tự mình đi cầu hôn? Ở trên núi chiếu cố người cho tốt, nàng là lần thứ ba bế quan phá cảnh, ngươi hẳn phải biết hung hiểm trong đó, ta đã dặn Tiểu Phương cùng Đạo Nhiên, đoạn thời gian này không được rời núi, nhất là Tiểu Phương, không được xuống Càn Trúc Lĩnh nửa bước, có việc tìm bọn họ!"
Hai vị này là Trúc Cơ của Tam Huyền Môn, đều có kinh nghiệm Trúc Cơ, thời khắc mấu chốt có khả năng nhất định bảo trụ mạng của Kỷ tiểu sư muội.
Đàm Bát Chưởng gật đầu như gà con mổ thóc: "Biết Tiểu Lâu, yên tâm đi Tiểu Lâu, chờ tin tức của ngươi a Tiểu Lâu..."
Còn hơn nửa tháng, Lưu Tiểu Lâu tranh thủ thời gian rảnh rỗi chăm chỉ tu luyện, tiếp tục áp bách khí hải.
Đỉnh núi đã bị Kỷ tiểu sư muội chiếm, hắn cũng không lên chen chúc, mà tu luyện ở vách đá dưới đỉnh núi. Nơi này cách khe đá khoảng mười trượng, linh lực thưa thớt rất nhiều, đại khái khoảng tám mươi thạch, nồng độ này cũng đủ để hắn áp bách khí hải.
Tu luyện Trúc Cơ hậu kỳ chính là như vậy, ngươi cho rằng khí hải bị ép đến cực hạn, khó tiến thêm nữa, nhưng qua một thời gian, gặp được cơ duyên nào đó, bỗng phát hiện, a? Sao vẫn còn khe hở? Lại ép được thêm không ít.
Lưu Tiểu Lâu hiện tại chính là như vậy, rõ ràng cảm giác được, khí hải lại được ép chặt ba phần.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!