Chương 736: Kim Đan giận dữ

Theo Lưu Tiểu Lâu bước về phía trước nửa bước, rồi lại lùi nửa bước, tiến nửa bước, lùi nửa bước liên tục, trên không Bạch Hạc Lĩnh không ngừng xuất hiện khí cơ biến hóa.

Mây tụ... Mây tan... Mây tụ... Mây tạan...

Ngoài điều đó ra, không nhìn thấy quá nhiều.

Ba người trên đỉnh núi đối diện đều chú ý đến biến hóa này, rất nhanh đoán được, mây tụ mây tan kia, có quan hệ với Lưu Tiểu Lâu nhảy qua lại liên tục, bởi vì quy luật hết sức rõ ràng, tiến lên trước nửa bước mây tụ, lùi nửa bước thì mây tan.

"Tiểu tử này đang làm gì?" La chưởng môn thì thầm hỏi.

"Hắn đang thử trận? Giống như không quá thuận lợi, không tiến vào được?" Lư trưởng lão tự hỏi tự trả lời.

Bạch trường lão quen thuộc hơn với Lưu Tiểu Lâu một chút, suy đoán: "Hắn đang khiêu khích."

Bên ngoài như thế, trong sơn môn càng là hỗn loạn một mảnh, mấy tên đệ tử chạy tới, hướng về người trực ban trên khe núi hỏi: "Chưởng môn hỏi, chuyện gì xảy ra?"

Người trực ban chỉ phía dưới nói: "Tặc tử này, không biết từ đâu đến, đang ở đây trêu đùa tông môn. Đại trận vừa mở lại đóng, lại mở ra lại đóng, không phát huy ra uy lực. Trước kia chưa từng thấy tình huống này."

"Là trận pháp sư sao?"

"Hắn tự nhận là vậy, ta cũng cảm thấy giống."

"Tu vi gì?"

"Nhìn không ra."

"Vì sao không bắt lại?"

"Chưởng môn nghiêm lệnh, không được rời sơn môn nửa bước."

"Quá cứng nhắc! Phải quyết đoán ngay!"

"Vậy xin mời sư huynh quyết định thật nhanh!"

"Chư vị sư đệ, theo ta xông lên!"

"Ngũ sư huynh, sư đệ ta có tránh nhiệm tại thân, chưa có lệnh không tiện rời trận, vẫn là ở đây quan sát địch lược trận cho mấy vị sư huynh đệ."

"Hắc hắc... Vậy ngươi nhìn kỹ... Tiền sư đệ, Tống sư đệ, theo ta bắt người!"

Lời vừa dứt, ba bóng người nhảy xuống từ trên khe núi, chớp mắt đã giết tới từ một bên khác, xông ra đại trận, đều cầm pháp khí giết hướng Lưu Tiểu Lâu.

Lưu Tiểu Lâu nhảy qua lại đã lâu, chờ chính là người Bạch Hạc Phái đến, thấy thoáng cái ba người xông ra, liền lui về phía sau mấy bước, nhưng lại rất nhanh tiến lên nghênh tiếp, bởi vì hắn phát hiện ba người xông đến tựa hồ chẳng ra sao cả, người dẫn đầu giống như còn chưa Trúc Cơ.

Ba người Bạch Hạc Phái đến trước mặt, lập tức tách ra, bày tam tài chi thế đem người vây quanh!

Sau đó... Đồng thời ngã nhào, bị phong kinh mạch.

Ngũ sư huynh chẳng hiểu ra sao liền phát hiện mình nằm trên mặt đất, cả người không thể động đậy mảy may, chỉ có thể mắt lớn trừng mắt nhỏ với hai vị sư đệ Tiền, Tống, rồi cùng trừng mắt về phía đôi chân trước mặt.

Đôi chân kia lại bắt đầu nhảy qua lại, tiến nửa bước... Lùi nửa bước... Tiến nửa bước... Lùi nửa bước...

Đệ tử trực trên khe núi thấy vậy vừa kinh hãi, vừa may mắn, kinh hãi vì vị trận sư kia vậy mà cao minh như vậy, hơn phân nửa là Trúc Cơ, may mắn vì mình cẩn tuân mệnh lệnh của chưởng môn, không có xông ra.

Hắn không dám trì hoãn, lập tức xoay người trở về bẩm báo, lại phát hiện sau lưng chẳng biết lúc nào đã có một đám người đến, cầm đầu đúng là lão sư của mình —— Trịnh trưởng lão, bên cạnh là hai vị trưởng lão khác của tông môn, bên trái là thứ vụ Tiền trưởng lão, bên phải là chấp pháp Vương trưởng lão.

Ba vị này là trụ cột vững vàng của Bạch Hạc Phái, Trịnh trưởng lão Trúc Cơ hậu kỳ, Tiền trưởng lão, Vương trưởng lão cũng đều là Trúc Cơ, một trung kỳ, một sơ kỳ.

"Lão sư..." Hắn vội vàng tiến lên bái kiến: "Đệ tử... "

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!