Chương 20: Nàng ta thật sự rất chu đáo

Lời bộc bạch của Tiết di nương khiến đám đàn ông trong công đường không khỏi kinh ngạc.

Một hậu viện gia đình lớn mà lại hòa thuận yêu thương thế này, đúng là hiếm có trên đời!

"Đây chẳng phải chính là ước mơ của mọi nam nhân sao?"

Từ Tĩnh ánh mắt khẽ lóe, nhìn Tiết di nương rồi lướt qua đám nữ quyến nhà họ Bành.

Thấy họ không nói gì, vẻ mặt lại như ngầm đồng tình, nàng không khỏi mỉm cười châm biếm.

Ánh mắt nàng cuối cùng dừng lại trên người Tào thị, người đang tái mét, ánh mắt phức tạp và tràn đầy u ám nhìn nàng.

"Một nữ nhân có thể rộng lượng.

Nhưng nếu thật sự yêu người đàn ông của mình, sẽ không bao giờ rộng lượng đến mức này."

Tào thị, quả thật là một người thú vị hơn Từ Tĩnh tưởng.

Sau đó, nàng không nói gì thêm, những người khác cũng mệt mỏi, chỉ lặng lẽ ngồi đợi thời gian trôi qua.

Đôi khi có vài nha dịch liếc trộm các nữ quyến nhà họ Bành với ánh mắt đầy ý đồ, nhưng không ai dám hành động gì.

Một canh giờ trôi qua.

Một nha dịch từ bên ngoài hớt hải chạy vào, giọng lớn tiếng:

"Hết giờ rồi!"

Lời vừa dứt, Tiêu Dật trong bộ quan phục tím dẫn theo hai nha dịch khác từ hậu viện bước vào, đi thẳng tới bàn công án, uy nghiêm ngồi xuống.

Thấy hắn cố ý xuất hiện đúng lúc, Từ Tĩnh khẽ nhếch môi, thầm nghĩ:

"Cái gì không có, nhưng phong thái thì đúng là không chê vào đâu được."

Dường như cảm nhận được sự thờ ơ trong ánh mắt của nàng, Tiêu Dật hơi khựng lại, lông mày vô thức nhíu chặt.

Tâm trạng của hắn đối với Từ Tĩnh hiện tại vô cùng phức tạp.

Hắn vốn không quan tâm gì đến vị tiền thê này.

Ban đầu bị nàng tính kế, hắn có tức giận, nhưng sau đó nhận ra nàng vừa ngu ngốc vừa ương ngạnh, chỉ biết nghĩ những chuyện không ra gì.

Với một người như vậy, dành cảm xúc nào khác ngoài khinh thường cũng là lãng phí.

Hắn nghĩ rằng chỉ cần nàng chiếm vị trí phu nhân, không gây ảnh hưởng đến cuộc sống của hắn là được.

Nhưng đứa trẻ xuất hiện sau đó đã là một cú sốc đầu tiên.

Còn nàng bây giờ, với sự thay đổi hoàn toàn về tính cách, là cú sốc thứ hai.

Tiêu Dật chưa từng gặp nàng nhiều, nhưng với trí nhớ sắc bén, hắn biết rõ nàng của trước đây tuyệt đối không phải người như hiện tại.

Cảm giác không kiểm soát được tình hình khiến hắn bực bội.

Nhưng dù sao, trước mắt còn nhiều việc quan trọng hơn.

Tiêu Dật trấn tĩnh lại, giọng trầm vang lên:

"Hết giờ, bắt đầu đi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!