Chương 12: Lần đầu gặp gỡ

Thấy Từ Tĩnh ngoan ngoãn bước ra, tên nha dịch vốn đã tức giận đến nghẹn cả họng, lúc này mới hơi hả hê, cắn răng nhếch miệng cười nhạt:

"Đáng lẽ phải như thế từ đầu!

Ngươi ngoan ngoãn một chút, có khi ta còn thương hại ngươi."

Từ Tĩnh chẳng buồn nhìn hắn, lạnh lùng đáp:

"Ngươi có hét to cỡ nào cũng không che giấu được nỗi chột dạ trong lòng.

Nên bớt lời thì hơn."

Tên nha dịch: "…"

"Chết tiệt!

Đợi đấy, ta nhất định khiến ngươi phải quỳ xuống đất cầu xin tha thứ!"

Hắn hít sâu một hơi, mặt xanh lét, thấp giọng quát:

"Câm miệng!

Mau đi!"

Từ Tĩnh khẽ nhếch khóe môi, bước theo hắn với dáng vẻ bình thản.

Trên đường đi, tiếng lẩm bẩm chửi rủa của hắn cứ vang lên không dứt.

Nhà giam nhỏ, chưa đi được bao lâu đã đến cửa ra.

Muốn rời khỏi nhà giam, phải bước lên vài bậc thang.

Tên nha dịch dừng lại trước cầu thang, quay đầu trừng mắt dữ dằn với Từ Tĩnh:

"Ngươi, đi lên trước!"

Nhưng Từ Tĩnh không hề nhúc nhích.

Rời khỏi nhà giam, chắc chắn hắn sẽ dẫn nàng đến nơi không bóng người.

Lúc đó, nàng có kêu trời không thấu, kêu đất chẳng hay.

Thấy nàng bất động, hắn thoáng bực bội, bước về phía nàng, giọng điệu càng thêm hung dữ:

"Đứng đó làm gì?!

Không biết đi à?!"

Từ Tĩnh khẽ liếc hắn.

Khi hắn chỉ còn cách nàng một bước chân, nàng bất ngờ xoay người, hai tay mạnh mẽ đẩy lên vai hắn, đồng thời co gối lên, nhắm thẳng vào điểm yếu của hắn mà ra đòn.

Trong khoảnh khắc, tiếng hét thảm như heo bị chọc tiết vang vọng khắp nhà giam chật hẹp.

Tên nha dịch chỉ thấy trước mắt tối sầm, đau đớn đến mức linh hồn như sắp rời khỏi cơ thể.

Nhưng trước khi kịp phản ứng, hắn đã bị nàng mạnh mẽ đè xuống đất như một mảnh vải rách.

Ngay sau đó, cảm giác lạnh lẽo chạy dọc qua cổ hắn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!