-"Đem tên điên này lôi ra ngoài" Thượng Quan Thần Tinh tính tình vốn không tốt đương nhiên không khách khí đuổi khách, hắn muốn nhanh gọn xử lý tên này trở lại bên cạnh Song Song của hắn đâu.
-"Dạ" Tên nô tài rất nhanh khiêng tên nháo loạn đi.
Trên lầu Tây Thần Ninh bỗng nhiên trong mắt có động, hắn lắc mình rất nhanh xuống lầu.
Nhìn thấy xanh lá cây nam tử một đầu tóc rối bị khiêng ra ngoài, hắn bỗng đem người đoạt lại.
-"Tây Thần Ninh, nơi này không phải Tây quốc, ngươi đừng hồ nháo cướp người" Thượng Quan Thần Tinh hiện tại mới chính là Thượng Quan Thần Tinh, khí phách mười phần, không có xem ai ra gì.
Dù là thương nhân thân phận nhưng khí chất tuyệt không thua một vị hoàng tử.
-"Hắn là đệ đệ của ta" Tây Thần Ninh bạc môi khẽ nhếch ngắn gọn nói.
Nhìn trong tay nam tử say khướt Tây Thần Ninh nhíu mày, Tây Thần Liên không phải lúc này đang ở Tây quốc sao? Sao hắn lại ở đây hồ nháo.
Không giống hắn tý nào.
Tây Thần Liên nhìn trước mặt nam tử không biết nhìn ra cái gì trong miệng nỉ non "Nữ nhân, là ngươi sao, là ngươi sao?"
Nữ nhân trong miệng hắn là ai? Tây Thần Ninh nghi hoặc nhìn hắn, không phải hắn thích Thượng Quan Hoa Lệ sao, hiện tại nàng ta đã có phu quân, hắn còn chưa quên được nàng.
Tây Thần Ninh lắc đầu, Thượng Quan Thần Tinh cuối cùng cũng nhìn ra Tây Thần Liên là người nào cũng không làm khó hăn.
Tây Thần Ninh mang Tây Thần Liên đến phòng của mình sai người đem nước và y phục đến vì hắn đổi, chải lại mái tóc hỗn độn cuối cùng Tây Thần Liên mới khôi phục lại bộ dạng mỹ nam từ cái khất cái.
Tây Thần Ninh nhìn Tây Thần Liên ngủ cũng rời đi, đến thủ bên người Thiên Song Song, hiện tại chỉ còn chốc lát thời gian, hắn không muốn rời xa nàng.
Nhưng là Tây Thần Ninh không ngờ, hắn vừa tỉnh dậy liền theo Tây Thần Ninh ở phía sau.
Cửa phòng mở ra, Thiên Song Song đôi mắt nhắm nghiền nằm trên giường.
-"Nữ nhân là ngươi sao? Ngươi làm sao thế này.
Nữ nhân, ngươi biết ta tìm ngươi lâu lắm rồi không, ta đợi ngươi lâu lắm rồi không? Ngươi mở mắt ra đánh ta đi" Tây Thần Liên bỗng phát hiện nữ nhân khuynh thành khuynh quốc trên giường với khuôn mặt trắng bệch không có huyết sắc.
Hắn lòng đau như cắt nói đi ra, hắn đến bây giờ còn muốn bị nàng đánh đâu, đúng là một cái muốn bị ngược mà.
-"Ngươi không được đụng vào nàng" Đông Y Ly khốc khốc ngăn cản Tây Thần Liên, không cho hắn tới gần.
Tây Thần Ninh cùng Hoa Trầm Hương bỗng nhiên nhớ tới cái gì, mỗi người hướng một tay của Tây Thần Liên nắm tới, vạch tay áo lên.
-"Ấn ký" Nhóm nam nhân kích động vô cùng, cuối cùng trời không phụ lòng người nga, bọn hắn đã tìm được người thứ mười lăm định mệnh của nàng.
-"Mười lăm nhân đủ rồi, sao Thiên nhi còn chưa tỉnh?" Thủy Ngọc lòng như lửa đốt hỏi.
-"Đúng vậy" Mấy nam nhân khác cũng là cùng chung câu hỏi, cả đám nhìn lại Mặc Tư Thủy, Tây Thần Liên cũng là không hiểu gì nhìn hắn.
-"Thiên nhi đương nhiên chưa tỉnh, bởi vì còn thiếu một bước" Mặc Tư Thủy trầm tư nói.
-"Bước gì, nói đi, sắp hết thời gian rồi" Bạch Vân như nước sôi đổ lên người cầm tay áo Mặc Tư Thủy như muốn xé rách.
-"Đôn luân chi lễ" Mặc Tư Thủy bạc môi khẽ nhếch nói, khuôn mặt bạo hồng.
-"Đôn luân chi lễ, tất cả chúng ta, làm sao Thiên nhi chịu nổi" Thủy Ngọc vỗ cái bàn thật mạnh một tiếng nói.
-"Song nhi mỏng manh như vậy làm sao có thể, huống hồ thể trạng nàng hiện giờ rất yếu" Hoa Trầm Hương lo lắng vô cùng.
-"Thật sự phải như vậy?" Bắc Thần Tử Yên có vẻ không tin.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!