Chương 13: Nhã Hương Các náo nhiệt

-"Thiên tiểu thư, ngươi tỉnh?" Liệt Lý không biết đã đứng trước giường lúc nào, cười cười nhìn Thiên Song Song.

-"Song nhi, ngươi tỉnh?" Liệt Hỏa Vô Khuyết một thân lửa đỏ ngồi lười biếng uống trà; đạm đạm tươi cười.

-"Hai ngươi như thế nào vào đây? Ra ngoài cho ta, phòng của nữ nhi mà muốn vô thì vô là sao". Thiên Song Song la ầm lên, chưa kịp rửa mặt nhảy bổ vào đánh hai người; đuổi ra ngoài.

-"Ai thèm vô đây, bọn ta chỉ vừa vào định kêu ngươi thức, ngươi dậy rồi thì tốt, tự mà đi giải quyết chuyện của ngươi đi." Liệt Hỏa Vô Khuyết sắc mặt ý cười đã mất hết, tinh mâu hơi hơi xúc động cùng tức giận.

Liệt Lý giúp Thiên Song Song rửa mặt đi lên, nàng đuổi hai người ra ngoài rồi nhanh chóng chỉnh trang y phục đi ra "Có chuyện gì xảy ra sao?" Thiên Song Song thấy Liệt Hỏa Vô Khuyết sắc mặt rất không tốt, hỏi hỏi Liệt Lý.

-"Uh, Thiên tiểu thư sáng sớm có Thượng Quan công tử đến tìm tiểu thư, sau đó Hoa công tử cũng tìm ngươi nhưng ngươi chưa thức hắn mời ngươi đến Nhã Hương Các làm khách quý cho buổi tiệc tối nay, còn có một vị lãnh khốc mỹ nam tử tìm tiểu thư. Hiện chỉ có Hoa công tử bận bịu đi về trước chuẩn bị cho buổi lễ tối nay, Thượng Quan công tử cùng lãnh khốc bạch y công tử vẫn ở tầng dưới chờ ngươi." Liệt Lý trần thuật cụ thể đối Thiên Song Song.

Thiên Song Song suy nghĩ một lát, định đi xuống, Liệt Hỏa Vô Khuyết mặt nhăn mày nhíu chắn tay ngăn cản hạ "Ngươi chịu trách nhiệm với ta, không được lăng nhăng với người khác".

-"Cái đầu ngươi, ta với ngươi có cái gì quan hệ đâu?" Thiên Song Song đẩy tay hắn bước ra ngoài.

-"Ngươi đụng bảo bối ta rồi a, thân thể trong sạch của ta bị ngươi cướp đi rồi, còn không chịu trách nhiệm đi". Liệt Hỏa Vô Khuyết ti bỉ nói dọa Liệt Lý đỏ mặt chạy trốn mất dạng không dám nghe tiếp, Thiên Song Song nghe hắn nói cũng mặt hồng, nhưng cũng tức giận đi lên.

-"Chịu trách nhiệm cái búa, ta thách; ngươi làm như trong sạch lắm, hôm qua ngươi là làm cho ta đụng nha; với lại trước đây có ai đụng ngươi hay không sao ta biết được, hừ." Thiên Song Song hỏa đại cự tuyệt hắn đi xuống lầu, Liệt Hỏa Vô Khuyết buồn bực trở về phòng bế quan tỏa cảng.

-"Thiên tiểu thư, hoa này cấp tiểu thư". Thượng Quan Thần Tinh ôm một bó bông hồng lớn đến; một thân hắc y cùng tuấn mỹ khuôn mặt ôm hơn một trăm bông hồng trắng, hắn tươi cười ôn nhu nhìn nàng nhẹ nhàng trao nàng bó hoa.

-"Cám ơn lòng tốt của ngươi, nhưng là ta không thích hoa". Thiên Song Song nhìn hắn lại nhớ muội muội hắn, ra sức cự tuyệt.

-"Thiên cô nương, hôm nay cô nương không nhận tấm lòng của ta, ta sẽ bám theo ngươi không tha; chừng nào ngươi nhận mới thôi". Thượng Quan Thần Tinh lộ ra kiên định; nhìn nàng nói.

Thiên Song Song đối hắn lạnh nhạt không để ý, mặc kệ hắn, xem xem hắn theo nàng được bao lâu. Nhìn qua phát hiện Lãnh Phong đang nhìn chằm chằm nàng, vẻ mặt lạnh lùng nhưng nhìn kĩ lộ ra một chút kinh ngạc.

Thiên Song Song lôi kéo Lãnh Phong lên phòng của chính mình, sợ người khác biết bí mật của hắn cùng cây tiêu thần bí; hỏi nhỏ hắn "Sao ngươi tìm được ta?"

-"Chủ nhân, ta tự nhiên biết, tiêu của ta cùng ngươi có liên kết". Lãnh Phong lạnh nhạt trả lời, hắn có một chút kinh ngạc khi biết diện mạo thật của nàng, nàng khuynh quốc khuynh thành làm hắn hơi ngạc nhiên; tuy vậy hắn cũng không để quá trong lòng.

-"Không cần kêu ta chủ nhân, kêu ta tiểu thư là được, cũng có thể kêu tên ta, ta không có bạn bè, coi như ngươi cùng ta là bằng hữu đi". Thiên Song Song đối Lãnh Phong dịu dàng nói, nghe như người tỷ tỷ nói với đệ đệ.

"Là.. chủ nhân". Lãnh Phong hơi ngập ngừng... "Tiểu thư". Một lúc mới gọi được.

-"Ân". Thiên Song Song hài lòng mỉm cười nhìn hắn, sau nhìn thấy Thượng Quan Thần Tinh ôm bó hoa đứng ở cửa chờ nàng, ức chế hẳn lên.

-"Ngươi còn chưa đi?" Thiên Song Song lườm Thượng Quan Thần Tinh nghiến răng.

Thượng Quan Thần Tinh lắc đầu, kiên định không chịu nhúc nhích, cứ đứng trước cửa nhìn vào, Thiên Song Song ngồi uống trà không thèm để ý tới, Lãnh Phong đứng kế bên nàng.

-"Lãnh Phong, ngươi nói với ông chủ trụ phòng kế bên đi. Sáng nay người ta đã trả phòng rồi, tiền cứ để ta lo." Thiên Song Song phân phó; dù gì hắn kêu nàng là tiểu thư, nàng cũng phải có tý trách nhiệm; tiền nàng không thiếu a.

-"Tiểu thư, ta có tiền". Lãnh Phong lạnh lùng, không muốn tiếp nhận sợ giúp đỡ.

-"Hảo, tùy ngươi." Thiên Song Song cũng không quan tâm. Lãnh Phong lạnh lùng băng sương, nàng cũng chưa hiểu rõ hắn lắm, hắn muốn làm gì nàng cũng lười quản, miễn sao không tổn hại đến nàng.

Thiên Song Song lại bên cửa sổ bắt đầu nhìn trời, nhìn mây; Lãnh Phong cùng Thượng Quan Thần Tinh chỉ đứng đó nhìn nàng yên lặng, bầu không khí rơi vào im lặng, buổi chiều đến rất nhanh.

-"Hai người tránh ra dùm, ta muốn thay y phục ra ngoài." Thiên Song Song đuổi Thượng Quan Thần Tinh cùng Lãnh Phong đi chỗ khác, ở trong phòng cũng đã lâu, nàng muốn đến Nhã Hương Các xem tối nay có gì vui, miễn ở trong phòng ngột ngạt.

Thiên Song Song bước ra khỏi phòng đi đến Nhã Hương Các, Thượng Quan Thần Tinh vẫn còn như tượng đá đứng trước cửa, ôm bó hoa tính đi theo nàng.

-"Ai da, ngươi về đi, hoa ta nhận, về dùm ta đi". Thiên Song Song đầu hàng hắn, tống cổ hắn về. Thượng Quan Thần Tinh lúc này mới cười như ngốc tử nhanh chóng mất dạng, đứng cả ngày hắn đã muốn đi nhà xí lắm rồi. (^.^)/

Thiên Song Song đi, Lãnh Phong cũng đi theo, Nàng rất muốn đi một mình nhưng hắn không chịu, hắn lo lắng nàng bị nguy hiểm. Hai người ngồi xe ngựa hướng Nhã Hương Các thẳng tiến.

-"Lãnh Phong sao ngươi lại phải bảo vệ ta?" Thiên Song Song tò mò hỏi hắn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!