Chương 9: (Vô Đề)

Trên bàn cơm, mẹ Đường và anh cả nhà họ Đường thiếu chút nữa không kiềm được cười ra tiếng, nhưng hai bên đều cố gắng giữ vững thần kinh mặt vì giữ mặt mũi cho chủ gia đình.

Đường Tiếu cười như không cười: "Vậy chuyện của con…"

"Về sau chỉ cần con có thể giữ vững thành tích này thì ba sẽ không nói thêm gì nữa." Ba Đường phẩy tay, trong lòng vẫn chưa từ bỏ ý nghĩ khiến đứa con út quay đầu là bờ, nhưng việc này không gấp được.

Đường Tiếu có được sự đảm bảo này, vốn dĩ cho rằng mình sẽ rất vui vẻ, nhưng nghĩ đến trò chơi quỷ dị kia thì không vui vẻ nổi, cả bữa cơm ăn không tập mấy, toàn nghĩ chuyện trong trò chơi.

Ba Đường đặc biệt vui vẻ trước sự thay đổi của Đường Tiếu trong học kỳ này, ông khui thêm một chai rượu quý báu, tính toán hai vợ chồng cùng nhâm nhi uống, hai đứa nhỏ sáng suốt rút lui trước sau khi cơm nước xong, để lại thời gian ăn tối dưới ánh nến cho đôi vợ chồng đã trải qua nhiều chuyện và những thăng trầm nhưng vẫn ái ân này.

"Tiếu Tiếu."

Trước khi Đường Tiếu đóng cửa phòng, anh cả nhà họ Đường gọi cậu lại, mày anh hơi nhíu: "Gặp phải chuyện gì không vui à em, anh cảm thấy lúc em ăn cơm không tập trung lắm."

"Không có gì ạ." Đường Tiếu theo bản năng trả lời, nhưng nghĩ đến trò chơi quỷ dị kia, chợt im lặng đi.

Một đoạn thời gian trước bữa tối, cậu cũng thử tìm kiếm dấu vết của công ty đứng sau trò chơi này ở trên mạng, song quỷ dị là có tìm thế nào cũng không thấy, thậm chí cậu còn nhờ một người bạn học bên mảng máy tính giúp, nhưng sau khi đối phương điều tra thì nói cho cậu với vẻ thần bí rằng, chuyện này cậu ta không giúp được.

Với tính cách không sợ trời không sợ đất của đối phương, khó có thể tưởng tượng có gì là cậu ta không dám làm, trừ khi là…

Nghĩ vậy, Đường Tiếu vô thức liếc nhìn Đường Thần, đối phương vẫn lẳng lặng đứng tại chỗ, bóng người cao lớn nổi bật dưới ánh đèn trong hành lang, cắt ra ranh giới giữa sáng và tối, cảm giác đầy áp bức, bóng mờ phủ xuống dưới đôi mày sâu thẳm, nhưng ánh mắt nhìn chăm chú vào Đường Tiếu vẫn ấm áp bao dung.

Nội dung công việc của anh cả nhà họ Đường vô cùng thần bí, sau khi xuất ngũ từ bộ đội thì gia nhập một tổ chức bí mật nghe nói là quốc gia đứng sau, ngày thường không hay ở nhà, ngay cả ba mẹ cũng không biết nội dung công việc của anh.

Rối rắm một lát, Đường Tiếu rốt cuộc lấy hết can đảm, giương mắt nhìn thẳng Đường Thần: "Anh cả, anh có biết trò chơi《Kỷ Nguyên Nấm》 này không?"

Trên mặt Đường Thần không nhìn ra biểu cảm gì: "Không có, sao vậy?"

"Thực tế thì, em nhận được thư mời của trò chơi này, em có chơi thử, sau đó phát hiện trò chơi này có hơi kì lạ…" Đường Tiếu nói, rốt cuộc cũng nhìn trộm được một vết nứt từ trên biểu cảm được quản lý hoàn hảo như mặt nạ của Đường Thần.

"Em cũng nhận được lời mời? Hiện tại sao rồi? Trò chơi kết thúc chưa?" Đường Thần luôn luôn trầm ổn rốt cuộc không nhịn được truy hỏi.

"Dạ? Chưa kết thúc." Đường Tiếu nói, ồ không đúng, ván thứ nhất quả thật kết thúc rất nhanh, có điều không phải cậu lại mở thêm mấy ván à, chỉ cần muốn tiếp tục, trò chơi cũng không thể kết thúc nhanh như thế đâu.

Nghe vậy Đường Thần nhẹ nhàng thở ra mà mắt thường có thể thấy được, nhìn ánh mắt tò mò của Đường Tiếu, trong lòng cũng biết phản ứng của mình vừa rồi có hơi quá khích.

Đường Thần châm chước lời nói, nói một cách mơ hồ nhưng không vượt quá giới hạn: "Trò chơi này à, ừ, quả thật không đơn giản giống như em nghĩ, nhưng em cũng đừng suy nghĩ nhiều, đây không phải chuyện xấu gì."

"Có ý gì ạ?" Đường Tiếu không nhịn được hỏi.

"Anh không thể nói quá nhiều… em cứ coi như chơi trò chơi bình thường là được." Đường Thần im lặng một hồi, vẫn nói, "Đừng căng thẳng quá, nhưng cố hết khả năng sống sót lâu một chút."

Trong nháy mắt các loại suy đoán hiện lên trong đầu Đường Tiếu, quả nhiên có thể học được kiến thức mới ở trong game không phải cậu có vấn đề, mà là trò chơi này có vấn đề!

Liên tưởng đến lời nói của người bạn học máy tính trước đó, cùng với ánh mắt né tránh của anh cả cậu lúc này, chủ nhân đứng sau, không ngoài dự đoán là chính phủ nhỉ.

Nói vậy trò chơi này là dự án chính phủ đẩy ra? Nhưng vì sao chỉ tìm một ít người thử nghiệm? Còn là trạng thái bảo mật?

Trong đầu Đường Tiếu có đủ loại suy đoán khác nhau, đương nhiên cậu cũng sẽ không ngốc mà hỏi ra, xem biểu cảm này của anh cậu, dự án này khẳng định còn là cơ mật trong cơ mật, thậm chí anh cậu cũng không biết cậu cũng nhận được tư cách thử nghiệm nội bộ.

Anh cả nói đừng quá căng thẳng, lại nói cố hết sức sống sót, phỏng chừng là có chỗ lợi.

Lại liên tưởng việc thêm kinh nghiệm trong trò chơi thật sự phản ảnh đến hiện thực, Đường Tiếu liền không khỏi kích động hẳn, thế mà thật sự có loại công nghệ đen này?

Tưởng tượng đến việc mình sắp tham dự vào trong một sự kiện lớn thế này, hơn nữa còn là ở lĩnh vực game mà cậu thích nhất, nỗi băn khoăn ban đầu của Đường Tiếu đã bay biến hết, thậm chí dâng lên sự nhiệt tình vô cùng vô tận.

"Anh, anh yên tâm! Em nhất định sẽ cố gắng phá đảo trò chơi này!" Đường Tiếu nói chắc nịch, "Em, em trai anh cái khác không làm được, nhưng chơi game tuyệt đối là số dách!"

"Không cần!" Giọng nói của Đường Thần chợt cao lên.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!