Sau khi Đường Tiếu có được tư liệu từ chỗ Tiêu Bách, lập tức bắt đầu nghiên cứu thông tin bên trong và luận văn liên quan.
Cũng may, vì thêm điểm trước đó, Đường Tiếu đã cơ bản có thể hiểu được phần nghiên cứu này, hơn nữa khi đang đọc còn sẽ nảy ra chút ý tưởng khác.
Nhưng như vậy còn chưa đủ.
Hiện tại so với làm nhiệm vụ theo khuôn phép cũ, Đường Tiếu càng muốn phán đoán xem trò chơi này có thể gần với hiện thực đến mức nào, vì thế cậu mới có thể nhận nghiên cứu này, cậu muốn thử xem, hiện thực liệu cũng có thể lặp lại thí nghiệm trong những tư liệu này không, liệu sẽ cho ra kết quả tương tự không, thậm chí nếu cậu rập khuôn tư liệu trong trò chơi ra hiện thực thì liệu tiến độ có tăng nhanh hơn rất nhiều không.
Hay là nói sẽ xuất hiện định luật thần bí gì, khiến dự án của Tiêu Bách cuối cùng vẫn sẽ thất bại.
Tóm lại, có rất nhiều thứ cần phải thử, cậu mới có thể biết liệu trò chơi này có mối liên hệ sâu hơn với hiện thực hay không.
Một ngày nọ sau khi offline game, Đường Tiếu chợt phát hiện trong hộp thư mình có một email, là thư mời của Tiêu Bách, nội dung đại khái là mời cậu gia nhập phòng thí nghiệm, cùng nghiên cứu dự án này với y.
Nếu là trước đây, Đường Tiếu chắc chắn sẽ từ chối không chút do dự, vì cậu không muốn cũng làm người làm công ở hiện thực, nhưng bây giờ...
Sau khi biết mối liên hệ giữa trò chơi và hiện thực, cho dù anh cả vẫn chưa trả lời thì cậu cũng không thể làm như không hề biết gì được.
Vì thế Đường Tiếu trực tiếp gọi một cuộc cho Tiêu Bách.
Điện thoại được kết nối trong vài giây.
"Alo? Tiến sĩ Tiêu à? Hiện tại tiện nói chuyện điện thoại không?"
"Đường?" Tiêu Bách lập tức nhận ra chủ nhân giọng nói, liếc nhìn mẹ đang nằm trên giường bệnh, bà Tiêu mỉm cười vẫy vẫy tay, vì thế y tạm thời đặt tờ báo trên tay xuống, đi ra ngoài phòng bệnh, "Ừ, tiện, cậu gọi để trả lời lời mời của tôi à?"
"Tôi rất muốn nói đúng vậy, nhưng trước đó tôi còn phải xác nhận vấn đề đãi ngộ ở phòng thí nghiệm một chút trước…"
Cuộc liên lạc này kéo dài khoảng nửa giờ, tuy Đường Tiếu chưa từng vào phòng thí nghiệm ở hiện thực, nhưng tin tức của cậu cũng không bị kẹt, hơn nữa có nhân viên nghiên cứu khoa học tuyến đầu trong game vẽ mẫu thiết kế, những lời Đường Tiếu nói chọc trúng trọng tâm, Tiêu Bách hoàn toàn không nghi ngờ Đường Tiếu chưa từng vào phòng thí nghiệm, cuối cùng hai người vui vẻ đạt được thỏa thuận miệng.
Nói chuyện điện thoại xong, Tiêu Bách trở lại trong phòng bệnh, bà Tiêu nhìn con trai bà, cười nói: "Hiếm khi thấy con hào hứng mời học giả khác như vậy."
Điều này thực sự hiếm lạ, con trai bà bà biết rất rõ, mặc dù không biểu hiện kiêu ngạo ra rõ ràng nhưng trong lòng thực ra là cao ngạo, có thể nhìn ra được từ vòng bạn bè của y, ít nhất cũng là tương tự trình độ và IQ mới có thể giao tiếp với y, còn bởi vì thành công mời một học giả cùng nghiên cứu đã hưng phấn như vậy thì vẫn là lần đầu thấy.
"Cậu ấy không giống," Tiêu Bách nói, "Đây là lần đầu tiên con gặp một học giả có thể theo kịp ý nghĩ của con nhanh đến vậy, thậm chí một số ý tưởng của cậu ấy cũng không mưu mà hợp, con rất vui khi có thể cùng làm việc với cậu ấy, điều này khiến con cảm thấy, hy vọng càng lớn hơn."
Nói rồi, y nắm lấy tay mẹ, nhìn vào đôi mắt bà: "Mẹ nhất định phải kiên trì, chúng ta sẽ thành công."
"Sao mà mẹ lại bỏ lại con trai mẹ được chứ." Bà Tiêu nhẹ nhàng sờ sờ đầu Tiêu Bách.
Hiện thực đã chính thức gia nhập phòng thí nghiệm, Đường Tiếu lập tức bắt đầu trở nên bận rộn, hoàn toàn không phát hiện chiến thuật kẽo giãn khoảng cách của 428.
Ở trong game cậu cần nghiên cứu phần tài liệu nghiên cứu Tiêu Bách gửi đến, mà ở hiện thực, vì đã đồng ý lời mời của Tiêu Bách nên cũng bắt đầu cùng trù hoạch xây dựng phòng thí nghiệm với y.
Cũng may phần lớn việc vặt vãnh cũng không cần Đường Tiếu phải lo, phần này cần sự phối hợp của Tiêu Bách và lãnh đạo nhà trường.
Phần lớn công việc hiện tại của cậu là đọc luận văn về lĩnh vực liên quan để làm phong phú thêm nền tảng kiến thức, vừa thảo luận phương án nghiên cứu với Tiêu Bách.
Trong quá trình thương thảo, Đường Tiếu làm bộ bâng quơ nhắc tới ý tưởng của tư liệu xem qua trong game.
"… Tôi cảm thấy chúng ta có lẽ có thể xem xét vào tay từ nối đầu không tương đồng (Non
-homologousendjoining, NHEJ) cùng chữa trị theo hướng tương đồng (Homology
-directedrepair, HDR)*."
* Một cách để tế bào sửa chữa DNA bị hỏng của nó là "vá" nó bằng một đoạn DNA của người hiến tặng. DNA của người hiến phải chứa trình tự hoặc tính tương đồng tương tự với các đầu DNA bị hỏng để được hợp nhất. HDR là một con đường sửa chữa chính xác hơn bằng cách nối đầu không tương đồng.
"Sử dụng nuclease spl tái tổ hợp theo vị trí cụ thể đưa vào các đứt gãy chuỗi kép DNA tại vị trí mục tiêu của bộ gen, sau đó các đứt gãy chuỗi kép có thể được sửa chữa thông qua nối đầu không tương đồng (NHEJ) hoặc sửa chữa tái tổ hợp tương đồng (HDR) của chính tế bào không?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!