Chương 4: (Vô Đề)

Âm thanh xèo xèo cùng mùi hương bay vào khoang mũi khiến cậu có chút hoảng thần.

Có hơi giống mùi bánh quẩy rán dưới lầu sáng nay.

Đường Tiếu vô thức liế. m môi.

Lúc này, bộ đội vũ trang rốt cuộc xông vào phòng bếp, mấy người đi đầu hô to:

"Giơ tay lên."

Đường Tiếu vô thức giơ bàn tay trong chảo dầu lên, lộ ra làn da đều đã chín, sợi nấm chỉ còn lại một phần tư vô lực rơi xuống mặt đất.

Cảnh tượng kinh khủng này khiến mọi người vô thức giơ súng lên chĩa vào Đường Tiếu đứng trước chảo dầu.

Không vì gì khác, bởi thoạt trông cậu thật sự quá dị thường.

Rõ ràng coi như nhếch nhác, áo blouse trắng trên người dính đầy tro bụi và mảng lớn máu, tóc lộn xộn, mắt kính cũng lệch sang một bên, cánh tay là mảng bỏng đỏ hồng khủng khiếp, thậm chí da cũng bong cả ra, dưới cơn đau dữ dội mà người bình thường khó thể chịu đựng được, song vẻ mặt của cậu có thể gọi là bình tĩnh, đôi mắt đen điềm tĩnh cụp xuống, khuôn mặt xinh đẹp tái nhợt mang một vẻ đẹp kì lạ.

Có số người lúc khỏe mạnh là một kiểu đẹp, lúc ốm yếu là một kiểu đẹp, khi bị thương trong chiến đấu lại có một kiểu khác.

Bản thân Đường Tiếu không biết rằng cậu thích hợp với trạng thái này cỡ nào, khiến người ta vô cớ muốn nhìn dáng vẻ càng sụp đổ hơn của cậu.

Nhân viên có vũ trang cùng những người mới may mắn còn sống sót thấy cảnh tượng này đều bị hình ảnh này mê hoặc trong thoáng chốc, nam tóc vàng càng ngơ ngẩn nhìn Đường Tiếu, không rời mắt được.

"… Cậu là người mới lần này?" Ngay lúc nhân viên vũ trang lưỡng lự, người đàn ông trung niên trong vòng bảo vệ phía sau đưa tới ánh mắt rất có hứng thú, "Tên họ, số hiệu, mô tả ngắn gọn tình hình hiện tại."

Đường Tiếu li. ếm cánh môi khô nứt, nói một cách trật tự rõ ràng: "Đường Tiếu, DF203, như ngài chứng kiến, tôi bị tấn công trong phòng bếp, dùng dầu nóng miễn cưỡng trốn thoát."

Trò chơi này không có bất kì phân đoạn chỉnh mặt đặt tên nào, nếu không phải tại mấy vòng trước Đường Tiếu nhàm chán có xem qua thẻ thân phận thì thật sự là không trả lời được.

"Cậu vậy mà có thể sống sót dưới tấn công của 428, thật sự hiếm có."

Đường Tiếu rũ mắt, không nói gì, thật ra chỉ là không biết nên trả lời như thế nào, Babbitt đứng bên cạnh người đàn ông trung niên có chút không vui, nhưng còn chưa đợi anh ta nói gì, thì người đàn ông trung niên bỗng nhìn sang sợi nấm bên cạnh Đường Tiếu: "Bắt lấy nó."

Thể sợi nấm tụ hợp chỉ còn lại một phần tư lặng lẽ mấp máy bò đi cố gắng chạy thoát từ lỗ thông gió, thoáng chốc thu hút ánh mắt của bộ đội vũ trang, Đường Tiếu sau khi được kiểm tra thông qua có thể đi ra vị trí phía sau.

Vừa lúc ở bên người người đàn ông vừa đặt câu hỏi: "Cậu sử dụng chảo dầu trong bếp?"

Đường Tiếu theo bản năng nhìn thẻ trước ngực ông.

[ Bud, Học giả cấp 5, Người phụ trách phòng thí nghiệm ]

Babbitt ban đầu dẫn bọn cậu đi tham quan thế mà còn sống, giờ phút này cúi đầu khom lưng đứng phía sau người phụ trách này, chỉ còn lại hai ba người mới cũng quay xung quanh cạnh người này, một nam tóc vàng tương đối quen mắt trong đó còn nhìn mình bằng một ánh mắt kì dị.

Đường Tiếu chỉ nhìn thoáng qua, không để ánh mắt của hắn ta trong lòng, so với người qua đường Giáp, cậu càng để ý NPC mới xuất hiện này hơn, xem ra ông mới là người hướng dẫn chính của phòng thí nghiệm này.

Đường Tiếu cẩn thận trả lời: "Đúng vậy."

Đối phương gật đầu, cũng không hỏi nhiều thêm.

Đường Tiếu mới vừa thở phào nhẹ nhõm, phía sau lưng đột nhiên truyền đến một giọng nói nhiệt tình: "Chào Đường, cậu lợi hại thật đó!"

Cậu xoay người, phát hiện là một chàng trai tóc vàng mắt xanh thoạt nhìn bằng tuổi cậu, trên mặt đối phương tràn đầy nhiệt tình, còn bất giác dùng tay khoa tay múa chân: "Vậy mà có thể làm trọng thương con quái vật kia, quá lợi hại! Đúng rồi, tôi tên Dexter · Rocky, chào cậu!"

Đường Tiếu đơn giản gật đầu với chàng trai tóc vàng, biểu cảm của chàng tóc vàng càng thêm kích động, tiến lên một bước định nói gì đó, nhưng động tĩnh chiến đấu kịch liệt bên kia thu hút ánh mắt mọi người nhìn sang.

Con quái vật kia dường như đang ở thế bất lợi.

Chảo dầu cực nóng với nó mà nói quả nhiên là trí mạng, tuy rằng không chết, nhưng cũng bị thương nặng, mà súng nhiệt của nhân viên vũ trang không có bất kì lưu tình nào, đều là theo hướng giết ngay tại chỗ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!