Chương 33: (Vô Đề)

Babbitt đã chết.

Tin tức này truyền tới phòng thí nghiệm, bàn tay đang làm thực nghiệm của Đường Tiếu run lên, pipet rơi xuống đất.

Cậu lập tức khom lưng rửa sạch chất lỏng còn sót trên mặt đất, đứng dậy kinh ngạc hỏi: "Babbitt chết rồi?"

Rocky gật đầu với vẻ mặt nghiêm túc: "Được người vệ sinh phát hiện vào tối qua, chết trong phòng tắm ở ký túc xá."

"Là ngoài ý muốn à?" Đường Tiếu không nhịn được hỏi.

Có học giả chết không rõ nguyên nhân trong ký túc xá được coi như tin tức lớn, đặc biệt là vào thời điểm nhạy cảm như ở cuộc họp báo trước đó mới xảy ra chuyện xong.

Vậy đã đành, phiền phức hơn là trước khi Babbitt chết vừa tới kiếm chuyện với bọn họ.

"Không phải, nghe nói rất phức tạp, sáng nay người ở sở kiểm tra đã phong tỏa khu vực đó, thậm chí tiến sĩ Tiêu cũng đến," Rocky nhún vai, "Chúng ta từng tiếp xúc với Babbitt, nếu theo quy trình sau đó, hẳn cũng đến tìm chúng ta hỏi mấy lời."

"Chuyện gì thế chứ." Đường Tiếu thở dài.

Trên vẻ mặt Rocky hiện lên vẻ hơi vui sướng khi người gặp họa: "Yên tâm, cũng không phải là chúng ta xui xẻo hơn đâu."

"Hửm?" Đường Tiếu khó hiểu.

"Sáng nay Bud bị đưa đi từ phòng thí nghiệm, nghe nói Babbitt đã từng trò chuyện với ông ta trước khi chết, hơn nữa còn âm thầm gặp riêng, nếu đây thực sự là một vụ giết người, Bud là nghi phạm đầu tiên."

Tuy rằng lần này phỏng chừng không thể ép chết Bud, nhưng quả thật làm người ta hả giận.

Trong ánh mắt Đường Tiếu cũng thấp thoáng ý cười, nhưng ngay sau đó là sự khó hiểu sâu sắc.

Babbitt sao lại vừa lúc chết ngay lúc ấy chứ.

Thời cơ cũng quá trùng hợp rồi.

Vấn đề này liên tục đeo bám Đường Tiếu, mãi cho đến thời gian tan làm.

Rocky chào hỏi: "Vậy tôi đi trước, cậu cũng sớm trở về nghỉ ngơi chút đi."

"Ừm." Đường Tiếu đáp.

Sau đó thì nhìn thấy Rocky lại đưa qua một bình giữ nhiệt.

"Đây là gì thế?"

"Trà hoàng kỳ đảng sâm."

"…" Đường Tiếu có hơi bất đắc dĩ.

Lặp lại lần nữa, cậu thật sự sẽ không chết sớm đâu........

Tối hôm nay, Đường Tiếu vốn tưởng rằng cũng là một ca đêm không có gì khác với những đêm khác, đọc luận văn giết thời gian, hay hoặc xem văn kiện tài liệu khác, làm thí nghiệm.

Nói đến cũng kỳ diệu, ban đầu cậu không thích học lắm, ít nhất trong nhận thức của cậu, niềm vui học tập chắc chắn không thể so sánh với việc chơi game, nếu như một năm trước có ai nói với cậu rằng cậu sẽ đọc luận văn trong khi chơi game, phỏng chừng cậu sẽ cười chết.

Nhưng hiện tại tình tình thay đổi.

Có lẽ nhờ thêm điểm trí lực và kinh nghiệm ngành học nên giờ Đường Tiếu xem luận văn ngược lại cũng khó chịu thế nữa, những điểm kiến thức vốn tối nghĩa phức tạp trở nên thân thiết đáng yêu, cái cảm giác kiến thức đi vào não thực sự rất gây nghiện.

Đường Tiếu đang đắm chìm trong biển tri thức không để ý rằng, 428 trong khu vực thí nghiệm đã đứng dậy từ lúc nào, ánh mắt nhìn chăm chú Đường Tiếu trở nên mờ mịt sâu thẳm.

Một người trực ca đêm khác ghi chép xong tổ số liệu, đứng dậy: "Tôi đi WC đây."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!