"Khụ, khụ khụ khụ!"
Về lại giao diện đăng nhập trò chơi, Đường Tiếu vẫn không kìm được nửa quỳ trên mặt đất ho khan.
Thậm chí ngay cả đoạn CG mới đạt được kia cũng không muốn xem.
Cảm giác cổ họng bị mạnh mẽ căng ra như thể còn đọng lại trong não, khó chịu gần chết.
Đường Tiếu chơi nhiều game thực tế ảo như vậy, song vẫn là lần đầu tiên chơi đến chật vật như thế, trò chơi này quá mức chân thật, nếu không phải không bị đau, cậu thật sự có một ảo giác sắp dị biến.
Nhưng mà…
Đường Tiếu nắm chặt nắm tay, nhớ tới ánh mắt của con quái vật kia ở cuối vòng vừa rồi, bên môi không khỏi nhếch lên một nụ cười dữ tợn:
Lòng hiếu thắng của cậu, bị khơi dậy rồi.
Người chơi có thể thất bại, nhưng không thể bị xem thường!
Không đổi acc, chỉ cái tuyến chính này thôi, cậu cũng không tin mình không làm được!
Nhưng mà, quái vật nhỏ hung mãnh vượt xa dự đoán của Đường Tiếu, nói rõ ra thì giống như mới vừa vào thôn Tân Thủ đã bị Boss chặn ở cửa vậy, đến về sau Đường Tiếu cũng bị giết đến chết lặng, một khi có dấu hiệu thất bại thì trực tiếp mở reset.
Chỉ có ngọn lửa hừng hực trong lòng càng cháy càng bùng mạnh.
Mãi đến — ván thứ 39.
"Nhìn cho kỹ đi, người mới, nó chính là một trong số những vật thí nghiệm thuộc dự án nghiên cứu chính của Con Mắt Thứ Ba hiện nay, nếu dự án này thành công, cả thế giới đều sẽ run rẩy dưới uy áp của hắn."
Babbitt vừa dứt lời, liền thấy trong đội ngũ có một người mới có khuôn mặt tuấn tú bước ra, lòng bàn tay áp lên kính, kéo gần khoảng cách, chóp mũi gần như dán lên.
… Thế cũng không cần phải xem như vậy đâu.
Babbitt vừa muốn lên tiếng ngăn lại thì phòng thí nghiệm đột nhiên xảy ra dị biến.
428 vốn nửa chết nửa sống đột nhiên từ trong một góc đâm sầm vào trên tường kính, sợi nấm trải rộng ra giống như tấm lưới, tròng mắt phân bố trong đó nhìn chằm chằm người đi đến ngoài cửa kính.
"Đệt!"
"Làm tôi sợ gần chết!"
Người mới xung quanh phòng thí nghiệm tức thì xôn xao, từng người đều chen lấn lùi về sau.
Chỉ duy một người vẫn đứng tại chỗ.
Cậu người mới tên Đường Tiếu như không nhìn thấy một màn đáng sợ này, dưới tấm kính phòng thí nghiệm phủ một mảng sợi nấm đỏ như máu, cậu đứng ở nơi đó, khoác áo blouse trắng trắng tinh, giống như một con mồi bị mắc vào tấm lưới khổng lồ màu đỏ như máu.
Con mồi này đối mặt trước cái nhìn chăm chú của quái vật, song biểu cảm lại không có chút dao động nào, ánh mắt chậm rãi đảo qua sợi nấm dính liền, đến vô số tròng mắt bên trên…
Những cơn tê ngứa khủng khiếp do sợi nấm xâm lấn đó ở mấy vòng trước như vẫn còn đọng lại trong cơ thể.
Những sợi nấm đỏ máu ấy cùng tròng mắt cam vàng đã từng là ác mộng của cậu, sắc thái bên trong cũng không phải đang nhìn một cá thể độc lập, mà là đang nhìn một phần đồ ăn quá mức mỹ vị, con mồi, hay thậm chí là vật chứa.
Cậu mạnh mẽ đè xuống nỗi sợ hãi mơ hồ dâng lên trong tim, như không nhìn thấy d. ục v. ọng khao khát bên trong đối với mình, mỉm cười rạng rỡ với nhãn cầu đang gần trong gang tấc.
"Xin chào, quái vật nhỏ."
Lần này, cậu nhất định sẽ tìm được con đường công lược chính xác.
Khoảng cách giữa họ rất gần, dường như con quái vật trong phòng thí nghiệm sẽ phá cửa sổ lao ra bất cứ lúc nào, khoảng ngăn cách một hai centimet kia lại phảng phất thành ranh giới không thể vượt qua, Đường Tiếu nhìn chăm chú sự tồn tại cắn nuốt mình vô số lần cách một lớp kính, nhếch khóe môi, chất chứa ý khiêu khích:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!