Chương 22: (Vô Đề)

Đường Tiếu lẳng lặng nhìn những đồng tử dựng đứng màu cam vàng đó, cậu có rất nhiều lời nói muốn nói, nhưng cuối cùng chỉ mỉm cười nhàn nhạt: "Ván cược, là tao thắng."

Tuy rằng có lẽ cậu sẽ chết, nhưng lúc này đây, chỉ cần 428 phô bày năng lực sau khi tiến hóa ra trong lúc bị bộ đội vũ trang đuổi bắt, chỉ cần Con Mắt Thứ Ba không ngốc thì sẽ chú ý tới 428.

Cho nên, ván cược kia, vẫn là cậu thắng.

Ngay khoảnh khắc chàng trai nhắm mắt lại kia, 428 cảm thấy trong lòng như trống rỗng.

Giống như có thứ nào đó cực kì quan trọng sắp rời xa nó.

Nhưng rõ ràng nó chưa bao giờ có được.

[ Độ thiện cảm của 428: 50]

Bộ đội vũ trang và rất nhiều người đeo mặt nạ rốt cuộc cũng đuổi tới, lúc bọn họ tới chỉ nhìn thấy hình người quỷ dị cao lớn của 428 cùng người lây nhiễm bị trói chặt trong đại sảnh, theo bản năng nhắm họng súng vào 428.

"Bắn!"

Sợi nấm trên người 428 nháy mắt tản ra, hình thành một vòng vây, bảo vệ Đường Tiếu một cách chặt chẽ, viên đạn bắn vào trên người giới nấm nhìn như yếu ớt, lại phát ra tiếng kim loại va chạm, tất cả nguy hiểm lại bị sợi nấm màu máu trông quỷ dị che chắn ở phía sau, cưỡng ép cách ly ra một khoảng đất an toàn.

428 cúi đầu nhìn vết thương trên cánh tay chàng trai, vết cắt kia đã lành lại dưới tác dụng của chất nào đó do nó tiết ra, nhưng lại không thể đánh thức ý thức của chàng trai.

"Tiếu Tiếu…" 428 hoàn toàn không biết nên làm như thế nào, nó mờ mịt ghé sát vào mặt chàng trai, muốn đánh thức cậu, giống như đã làm ở ký túc xá hồi trước vậy.

Nhưng lúc này đây bất kể nó chạm vào như thế nào thì chàng trai dưới thân cũng không hề tỉnh lại, nó vẫn còn rất nhiều chuyện muốn hỏi cậu, rất nhiều chuyện muốn làm, rất nhiều chuyện muốn nói.

Nhưng chàng trai đều sẽ không đáp lại nó nữa.

Cơ thể rất đau, công kích phía sau còn đang tiếp tục, các loại công kích như độ nóng cao, điện giật đánh lên trên người 428, sợi nấm đứt gãy, lại mọc ra mới, những nhân loại xa lạ khác không biết đang hô to gọi nhỏ gì đó, 428 hoàn toàn không thèm để ý, chỉ bảo vệ chặt chẽ chàng trai, một lần lại một lần ở bên tai cậu gọi "Tiếu Tiếu".

Làn da trắng nõn của Đường Tiếu đã nổi lên gân xanh quỷ dị, bên trong như thể có thứ gì đang ngọ nguậy.

Đây là dấu hiệu sắp bước vào giai đoạn thứ hai.

Trước đó 428 vẫn chưa gặp qua giới nấm zombie, lại như thấu tỏ vào khoảnh khắc này, biết chờ khi chàng trai mở mắt ra lần nữa, sử dụng cơ thể này sẽ không bao giờ là người nó chờ kia nữa.

Nghĩ đến khả năng này, lửa giận khổng lồ như muốn thiêu rụi nó gần như sắp hủy diệt lý trí 428.

Quái vật màu máu từ từ cúi đầu vùi vào hõm vai còn ấm áp của chàng trai, dùng sợi nấm xâm nhập vào làn da khi những gân xanh màu lục đậm bắt đầu xuất hiện trên cằm Đường Tiếu.

Nó không thể chịu được sau khi chàng trai mở mắt rồi biến thành một cá thể mà mình hoàn toàn không quen biết, cũng không thể chịu đựng được việc cậu hoàn toàn bị giới nấm khác lây nhiễm và kiểm soát.

Nhưng 428 không biết phải làm sao, nó cũng không muốn làm Đường Tiếu bị thương, dù cho sự tồn tại của cậu giống như một đĩa đồ ăn quý giá vô cùng thơm ngon đặt trước mắt, thậm chí đã ăn vào miệng rồi lại cố kìm nén loại h. am m. uốn ăn này, không muốn làm tổn thương chàng trai dù chỉ một chút.

Sợi nấm xâm nhập sâu vào cơ bắp, xương cốt thậm chí cả tế bào, hai giới nấm khác nhau tranh giành lãnh thổ của nhau, mọi thứ xung quanh đều trở thành chiến trường cho hai giới nấm.

Cắn nuốt nhau, dung hợp nhau, ngay tại trong quá trình, sợi nấm của 428 bất giác càng ngày càng vào sâu, cho đến trong chỗ sâu tế bào, vào khoảnh khắc chạm vào giới hạn nào đó, nó đột nhiên cảm thấy trong cơ thể dường như mở khóa thứ gì, cục diện còn đánh đến kịch liệt vừa rồi tức thì thay đổi, giới nấm zombie giống như gặp phải thiên địch, lại như gặp phải hoàng đế cải trang vi hành, sợi nấm nhanh chóng rút đi.

Cùng lúc đó, trong hiện thực.

Tất cả nhân viên võ trang ở đây đồng loạt dừng công kích lại, che kín đầu.

Tựa như con thỏ trên thảo nguyên đối mặt với sư tử đực đang giận dữ.

Từ phần sâu nhất của gen, không thể tránh né mà bị xâm chiếm bởi cảm giác áp bức tuyệt đối trong chuỗi thức ăn, nỗi sợ hãi vô tận, hận không thể lập tức chạy khỏi nơi này để tránh cơn giận ngút trời của thợ săn.

"Kẽo kẹt —" người đeo mặt nạ nghiến chặt răng, lại phát ra âm thanh run rẩy, anh ta quyết vặn thịt đùi một phát, mới miễn cưỡng thoát ra từ trong trạng thái không thể nhúc nhích vì sợ hãi này.

"Đó là thứ gì vậy… tôi cũng không biết tổ chức còn có loại quái vật này."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!