Đường Tiếu ra khỏi WC, đi đến phía người đeo mặt nạ không chút do dự.
Chàng trai tách khỏi đội ngũ xếp hàng vào hội trường bình thường đã thu hút từng đợt chú ý, người đeo mặt nạ như không nhìn thấy, mãi đến khi Đường Tiếu đi đến trước mặt anh ta, dáng người cao dài phủ xuống một bóng râm, mới lười biếng nói: "Cảm phiền hãy xếp hàng."
"Tôi có việc gấp muốn thương lượng với ngài," Vẻ mặt Đường Tiếu vô cùng nghiêm túc, "Liên quan đến vấn đề an toàn của hội trường."
Người đeo mặt nạ nhất thời không nói gì, mặt nạ chỉ có một con mắt dựng đứng nên không nhìn ra biểu cảm trên mặt anh ta, trước lúc Đường Tiếu không nhịn được mở miệng lần nữa, người đeo mặt nạ mới đứng dậy: "Qua bên kia nói đi, nếu trong khoảng thời gian này xảy ra chuyện gì, cậu chịu hoàn toàn trách nhiệm."
"Có thể."
Hai người đi tới một góc vắng vẻ, cách đội ngũ không xa, vừa có thể đảm bảo cửa vẫn ở trong tầm mắt, lúc này người đeo mặt nạ mới nói: "Sao cậu không đi tìm người quản lý chính?"
Nghe vậy, Đường Tiếu tỏ ánh mắt khó hiểu hỏi: "Không phải siêu năng lực giả phụ trách vấn đề an toàn của buổi báo cáo à."
Người đeo mặt nạ nhất thời không lên tiếng, điều kỳ diệu là chiếc mặt nạ rõ ràng không để lại lỗ để nhìn, nhưng Đường Tiếu lại có thể cảm nhận được một tầm mắt quét qua toàn thân cậu, người đeo mặt nạ khẽ cười một tiếng: "Được rồi, nói đi."
Đường Tiếu hít sâu, nói cho người này lý do thoái thác mà trước đó đã nói với người quản lý rằng là nghi ngờ có người nằm vùng sẽ ra tay trong buổi báo cáo.
"Tôi biết những gì tôi nói không có bằng chứng gì, vì vậy tôi hy vọng ngài cũng có thể vào trong tham gia buổi báo cáo, xem như một phương pháp dự phòng."
"Haiz, tôi là vì nghe không hiểu những nghiên cứu cấp cao đó mới muốn ở bên ngoài lười biếng," người đeo mặt nạ thở dài, nhưng cũng không từ chối yêu cầu của Đường Tiếu, "Được rồi, tôi hiểu rồi, cậu vào đi."
Anh ta không nghi ngờ lý do của Đường Tiếu, cũng không nói những gì tương tự như nếu đây là một tin tức giả thì Đường Tiếu sẽ như thế nào, có thể là bởi vì đây đối với anh ta chỉ là đi nhiều thêm một bước đường khác mà thôi, Đường Tiếu có chút nghi ngờ nhìn thoáng qua người đeo mặt nạ, hoài nghi anh ta muốn chiếu lệ với mình, nhưng vẫn đi trước, tiến vào hội trường.
Anh chàng tóc ngắn, cũng chính là Niche đang tìm bóng dáng Đường Tiếu ở khắp nơi, nhìn thấy người bước vào thì vội vàng vẫy tay với cậu: "Đường, ở đây."
Nhưng Đường Tiếu không đi đến vị trí Niche đặc biệt để lại, cậu nhìn thoáng qua bố cục ở hội trường, chọn một vị trí không gần phía trước cũng không gần phía sau, còn vẫy tay với Niche ra hiệu cho hắn lại đây.
Tuy rằng Niche cảm thấy khó hiểu, nhưng vẫn qua đó tìm Đường Tiếu: "Sao lại không sang chỗ đó ngồi?"
"Không vì sao cả, tôi cảm thấy tầm nhìn bên này rõ hơn." Đường Tiếu nói, "Dù sao cũng không có quy định chỗ ngồi đúng không."
Niche ngẫm lại thấy cũng đúng, cũng lười trở về nữa nên ngồi bên cạnh Đường Tiếu.
Trước khi buổi báo cáo bắt đầu, Đường Tiếu chú ý thấy người đeo mặt nạ xuất hiện trên chỗ ngồi phía sau, lúc này mới nhẹ nhàng thở ra.
Buổi báo cáo bắt đầu như thường lệ, quá trình cũng không khác gì với lần đầu tiên. Đường Tiếu phân tâm chú ý tai nạn có thể xảy ra nên không có tâm trạng để nghe trên sân khấu nói gì, dù sao cũng không khác mấy với lần đầu tiên.
Chờ đến mốc thời gian nào đó, dị biến lại xảy ra.
Tiếng nổ mạnh vang lên, Đường Tiếu vô thức quay đầu nhìn về hướng người đeo mặt nạ, anh ấy ngẩng đầu nhìn tảng đá rơi xuống, lại không hề tránh, ngay ở khoảnh khắc tảng đá thật lớn sắp đập xuống, thì đột nhiên vươn tay, tảng đá thật lớn khựng ở chỗ cách mặt đất hai mét giống như bị ấn nút tạm dừng vậy.
Tiếng ầm vang lên, ngoại trừ cửa sau bên trái chỗ người đeo mặt nạ ra, ba chỗ cửa ra vào khác bị vùi lấp giống với lần đầu, trong đó còn lan đến học giả ngồi gần ở phía sau lười biếng.
Đường Tiếu nhìn thẳng về phía cửa ra duy nhất phía sau người đeo mặt nạ, tâm trạng phấn chấn, quả nhiên, biến hóa xuất hiện, lần này nói không chừng có thể cứu không ít người.
Tuy nhiên tai nạn cũng không chỉ có mỗi rơi đá.
Ngay sau đó, tiếng hét chói tai vang lên trong hội trường, giống với lần trước, có người lây nhiễm trong hội trường đột nhiên tấn công những người khác.
Cũng may xung quanh vị trí Đường Tiếu chọn lần này không có nguồn lây nhiễm, khi hầu hết mọi người vẫn còn đang ngơ ngác, Đường Tiếu lập tức phản ứng lại, đi tìm người đeo mặt nạ vội vàng nói: "Mau cách ly nguồn lây nhiễm, để những người khác nhanh chạy ra ngoài!"
Tuy nhiên, người đeo mặt nạ vẫn đứng yên đó không nói gì, anh ta đẩy Đường Tiếu ra, vội vã lao về phía sân khấu: "Tiến sĩ Phong!"
Đường Tiếu bị đẩy ra, ngược lại cũng không hề tức giận, những người khác ở gần cửa thấy vẫn còn một lối ra, liền chạy về phía cửa không chút suy nghĩ, lúc định đẩy cửa thì lại giật mình phát hiện có đẩy như thế nào cũng không nhúc nhích.
Đường Tiếu cũng đi lên hỗ trợ, nhưng cũng không đẩy được, hơn nữa không biết có phải ảo giác của cậu hay không, dường như cậu thoáng thấy trên ván cửa hiện ra ánh huỳnh quang mờ nhạt?
Cậu vô thức nhìn về phía người đeo mặt nạ, lại phát hiện đối phương bảo vệ tiến sĩ Phong trên sân khấu, đang nhìn về phía này, Phong Thư Vận đứng trên sân khấu không hề bị ảnh hưởng gì, song sắc mặt cũng khó coi không kém.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!