Chương 16: (Vô Đề)

Ai có thể ngờ đến đâu.

Đang chơi game mà cậu còn phải cày luận văn nữa.

Nếu chỉ là một trò chơi phổ thông, Đường Tiếu chắc chắn sẽ không làm việc này, đùa à, muốn học tập chăm chỉ, ở hiện thực cậu học không chăm hả?

Nhưng nghĩ đến tính đặc biệt của trò chơi này, cùng với lời khoác lác với anh cả nhà mình, Đường Tiếu khẽ cắn môi, tiếp tục kiểm tra thông tin liên quan về dự án trên máy tính.

Vào lúc Đường Tiếu đang tra thông tin, còn nhân tiện tra xét bối cảnh thế giới quan của trò chơi này, vốn cho rằng sẽ không có được thông tin một cách đơn giản như vậy, nhưng không ngờ thật đúng là tra được rất nhiều thông tin liên quan.

Các mốc phát triển của thế giới này đều vô cùng giống với thế giới hiện thực, ngoại trừ hai điểm, chính là giới nấm sinh động lạ thường, cùng với tồn tại siêu năng lực giả.

Siêu năng lực ở thế giới này cũng không phải là trong những câu chuyện thần thoại xưa, mà là hiện tượng tồn tại chân thật, thậm chí siêu năng lực giả hùng mạnh đã mấy lần chỉ đạo hướng đi trong các cuộc chiến tranh thời xưa, tới hiện đại cũng gây ra vấn đề kì thị huyết thống này nọ y như phim ảnh.

Nhưng ở 100 năm trước, bước ngoặt xuất hiện.

Phần lớn giới nấm vô hại ban đầu đột nhiên bắt đầu ký sinh động thực vật với quy mô lớn, đầu tiên là có người phát hiện nấm trong rừng rậm thịnh vượng lạ thường, ngay sau đó là giới nấm zombie lây bệnh ở động vật, loại giới nấm đặc thù này có thể ký sinh động vật có vú, hơn nữa khiến chúng biến thành nguồn gốc lây truyền, thể sống bị ký sinh sẽ đánh mất lý trí, không ngừng tấn công đồng loại, có phần tương tự với nguy cơ zombie trong phim ảnh truyền hình.

Cuối cùng loại bệnh này lây tới trên người nhân loại, hơn nữa gây ra một thảm họa to lớn, tất cả chính phủ quốc gia đều tan rã, chỉ còn lại một liên minh loài người, cuối cùng thế giới này biến thành tình trạng giới nấm xâm chiếm vùng ngoại ô hoang dã, mà loài người thì chen chúc trong các thành phố.

100 năm trước số lượng loài người trên thế giới này vượt qua 2 tỷ, mà hiện giờ chỉ còn lại có 100 triệu, hơn nữa con số này còn đang không ngừng sụt giảm, bởi vì loài người căn bản không thể chống lại giới nấm, nếu khoa học kỹ thuật không còn đột phá mới, chỉ sợ chuyển giao sang thế kỷ tiếp theo thì con người sẽ biến mất trên thế giới này, hoặc là trở thành vật chứa lan truyền của giới nấm giống với giống loài khác.

Xem đến đây, Đường Tiếu trầm ngâm, chẳng trách Con Mắt Thứ Ba lại kích động như thế ở thời điểm Bud làm giả dữ liệu, nếu 428 thật sự có thể khống chế, thậm chí ảnh hưởng giới nấm, thì đây quả thật là một khả năng có thể thay đổi tương lai của loài người.

Mà 428 có khả năng này hay không? Tuyến chính của Đường Tiếu đã công bố từ sớm, thể tiến hóa cuối cùng của 428 là "Vua Nấm", đây không phải đã lộ đề trước rồi à.

Nghĩ vậy, cuối cùng Đường Tiếu cũng hơi có động lực, còn may, tuyến chính này vậy mà không phải game yêu đương đơn thuần!

Chúa cứu thế của thế giới này, cậu nắm chắc rồi!

Sau đó, cậu chuyển ánh mắt sang hồ sơ vừa mới tạo…

Đm, có cần chân thật thế không vậy, nhân vật chính trong nguy cơ zombie khác không phải đều là lính đánh thuê hộ tống thể thực nghiệm quan trọng à? Tại sao đến lượt cậu, thì là học giả phụ trách nghiên cứu vậy??

Nhưng hết cách rồi, lại không thể đổi tuyến chính, còn có thể làm sao giờ, chỉ có thể học…

Kỳ nghỉ tổng cộng bảy ngày, Đường Tiếu dành hết phần lớn thời gian cho việc cày luận văn, làm thí nghiệm trong game, nhân khi các học giả khác đang nghỉ ngơi thì đi ghi chép số liệu hiện tại của 428, tìm kiếm các bài luận văn về lĩnh vực liên quan, bận tối tăm mặt mày, chờ cậu sực tỉnh, thì hiện thực lại sắp khai giảng.

Anh cả nhà họ Đường đã sớm rời nhà trước khi kết thúc kì nghỉ, Đường Tiếu cũng phải từ trong nhà dọn về phòng thuê của mình, sau đó trở về đi học.

Buổi sáng sớm, dưới mắt Đường Tiếu mang theo quầng thâm mắt vì thức đêm, xách theo hành lý đi ra cửa.

Khoảng thời gian này ba Đường còn chưa đến công ty đi làm, ông liếc nhìn con trai út, liền biết mấy ngày nay cậu nhất định là mỗi ngày thức đêm chơi game, tức thì nhìn không thuận mắt cực kỳ: "Mỗi ngày chỉ biết chơi game, ba thấy con lấy được một chút thành tích đã bung xoã rồi."

Đường Tiếu hơi sửng sốt, tức thì uất ức: "Ba không hiểu, con đang học tập chứ bộ!"

"Con tưởng ba ngốc à?" Ba Đường trợn trắng mắt, "Mỗi ngày đội mũ giáp trò chơi, chẳng lẽ con đang học tập ở trong trò chơi hả, là con ngốc hay là ba khờ?"

Đường Tiếu: "…"

"Con còn nhớ rõ chuyện trước đó đã đồng ý với ba không?"

Đường Tiếu rõ là ngơ ra, tuy nhiên cậu mau chóng lôi ra mảnh kí ức này từ trong một góc trong đầu trước khi ba Đường xị mặt: "Đương nhiên nhớ rõ, ngài cứ yên tâm đi! Chờ thu hoạch tin tức tốt của con."

"Hơ," Ba Đường bày tỏ nghi ngờ, "Giáo sư Lý của các con có giao tình với ba, ba sẽ nhờ ông ấy nhìn con, đừng hòng trốn học nữa!"

Đường Tiếu tức thì vẻ mặt đau khổ, nhưng cũng không dám có kháng nghị gì, hầy, xem ra chỉ có thể lại chơi game buổi tối thôi.

Tài xế lái xe đưa cậu về trường học, vừa lúc khóa học đầu tiên của khai giảng là của lão Lý, Đường Tiếu vội vàng về ký túc xá cất một ít đồ, cậu mới vừa đẩy cửa ra, mấy người trong ký túc xá nhìn sang Đường Tiếu, Bát Giới than thở một tiếng: "A a a sao lại như thế này!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!