Chương 15: (Vô Đề)

Lưu trữ 2, ghi đè.

Đường Tiếu hít một hơi thật sâu, quay đầu đối mặt quái vật nhỏ.

Giấu giếm là không có khả năng giấu, 428 không biết thế nào mà nghe trộm được tình hình, có nói dối cũng không có ý nghĩa.

"Xử lý, chính là ý mà mi hiểu kia, trên cuộc họp đã quyết định sẽ tiêu hủy mi sau buổi họp báo thành quả."

"Nhưng! Tao sẽ không để chuyện này xảy ra!" Đường Tiếu nhìn vào đôi mắt quái vật nhỏ, cố gắng truyền đạt quyết tâm của mình, "Nhất định tao sẽ thay đổi ý nghĩ của bên trên, cũng giống với trước đó."

428 nhìn Đường Tiếu hồi lâu, khuôn mặt quái vật của nó giống như một người không có làn da cũng không có ngũ quan, người bình thường chỉ thấy gương mặt này thôi phỏng chừng có thể sẽ hét toáng lên, cũng chỉ có Đường Tiếu nhìn quen rồi nên không hét.

Đột nhiên, 428 cười một tiếng khe khẽ: "Tiếu Tiếu… quả nhiên là một kẻ lừa đảo."

Nói sẽ bảo vệ nó, kết quả đã tới muộn.

Nói sẽ bồi dưỡng nó, kết quả không làm được.

Đây không phải kẻ lừa đảo thì là gì?

Đồng tử dựng đứng màu cam vàng kia hiện lên ánh sáng lạnh lẽo, sợi nấm khuếch tán ở phía sau nó, giống như kẻ săn mồi theo dõi con mồi, lông tơ trên cánh tay Đường Tiếu dựng đứng, cố nén không khoẻ không làm ra động tác né tránh.

"Lần này, muốn gạt tôi, kéo dài đến cuộc họp báo thành quả, sau đó thì sao?"

Không biết có phải ảo giác hay không, vừa mới qua một ngày, ngôn ngữ của 428 lại càng thêm trôi chảy tự nhiên.

Không dễ lừa rồi.

Đường Tiếu li. ếm lòng môi: "Đương nhiên không phải lừa mi…"

Bàn tay cậu chống ở trên giường vô thức mò mẫm trên ga trải giường, muốn với lấy khẩu súng dưới gối đầu, cùng lúc đó đầu óc đang vận chuyển cấp tốc, tự hỏi nên tiến hành bước tiếp theo như thế nào.

Kết quả, tay cậu căn bản không hề sờ được thân súng lạnh lẽo quen thuộc kia, ngược lại sờ tới thứ có chút sần sùi.

Đường Tiếu chợt quay đầu lại, đồng tử co chặt sau khi nhìn thấy cảnh tượng trước mặt.

Không biết từ khi nào mà sợi nấm đã bò khắp các góc phòng, thậm chí phủ kín dọc theo mép giường, giống như một lớp địa y màu đỏ.

Gợi lại hồi ức không tốt của Đường Tiếu.

Cậu vô thức quay đầu nhìn về phía 428, lại phát hiện trong vô số con mắt của quái vật nhỏ đã nổi lên ánh mắt lạnh lùng tàn nhẫn của kẻ săn mồi.

Nó sắp không nhịn được.

Mặc kệ, đánh cược một lần đi.

"Vậy còn mi? Mi có tin tưởng tao à?"

Sợi nấm kéo dài về phía Đường Tiếu khựng lại.

428 nghiêng đầu: "Có, ý gì."

Đường Tiếu cắn chặt răng, cậu cũng không lui lại, ngược lại còn vươn tay, túm bả vai quái vật hình người qua, chủ động tới gần kẻ săn mồi, khoảng cách giữa họ lập tức biến mất, chỉ còn lại 1 đến 2cm, giống như lần đầu tiên gặp mặt, nghiên cứu viên người mới cùng quái vật vật thí nghiệm, chỉ cách nhau một mặt tường kính hơi mỏng.

Chẳng qua lần này ngay cả tường kính cũng không có.

Mùi thơm của con mồi chui vào chóp mũi, cõi lòng quái vật nhỏ bắt đầu không yên, yết hầu nhấp nhô.

Đường Tiếu nhìn thẳng vào đôi mắt cam vàng gần ngay trước mắt, biết cơ hội chỉ có một lần.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!