Editor: YYone
Hai mươi thợ chế tác ngồi trên ghế ở điểm cuối mê cung, trước mặt họ là một màn hình lớn hiển thị toàn bộ tọa độ của tất cả búp bê.
Tu Mai ngẩng đầu nhìn chấm tròn đại diện cho Vua Sói vẫn đang bất động tại chỗ, cô liếc sang thì thấy Chương Nha đang nổi đầy gân xanh.
Người bạn này của cô coi như xa bờ rồi.
Vẻ mặt Tu Mai đầy chế giễu, bảo sao lúc nào cũng bị tên Triệu ngốc nghếch kia xoay như chong chóng.
"Mẹ ơi, tiếp theo đi đường nào ạ?"
Vu Cổ Sư mặc trang phụ dị tộc, ngoại hình tuấn tú, chiếc quần váy xẻ tà mỗi bước đi lại để lộ cẳng chân thon dài, trắng nõn, rất thu hút ánh nhìn.
Trong hai mươi phòng phát sóng, sức hấp dẫn của Vu Cổ Sư không thua gì Li Bạch, thậm chí lượng fan nữ còn nhiều hơn mấy lần.
Tu Mai ngay lập tức trở nên dịu dàng, cô nhẹ nhàng nói. "Bên trái phía trước cách ba trăm mét là thử thách bắt cá. Bé cưng, cẩn thận đừng để bị ướt."
Đã hiểu, mẹ muốn anh ta phải hắt nước lên người.
Vu Cổ Sư nghĩ thầm.
Tu Mai có biệt danh là Tiền Bão Bão, am hiểu chế tạo búp bê trưởng thành, nam tính. Vu Cổ Sư là búp bê cấp S duy nhất cô tạo ra được. Làm thợ chế tác cao cấp cô rất hiểu sở thích của người Lam Tinh.
Cô rất thông minh, biết Vu Cổ Sư không có năng lực đặc biệt rất khó có cơ hội thắng nên ngay từ đầu đã không quan trọng thành tích. Cô tới tham gia thi đấu chỉ vì muốn quảng bá và tăng độ nổi tiếng.
Búp bê nhà cô không phải hàng sản xuất hàng loạt, sao mà không trân trọng cho được. Tu Mai bĩu môi, chỉ có kẻ ngu bị tiền làm mờ mắt, ngang ngược, kiêu ngạo mới không biết quý trọng.
Trong cuộc thi có không ít thợ chế tác ngu ngốc nhưng cũng chẳng chán sống đến mức đi chọn con đường khó nhất kia.
Quá trình chế tạo búp bê tiêu tốn rất nhiều thời gian, tiền bạc và công sức, mọi người đều không nỡ để búp bê mạo hiểm.
Để giành chiến thắng, bọn họ sẽ không chọn tuyến đường xa nhất nhưng những thử thách độ khó trung bình thì vẫn có thể thử xem.
Đối với khán giả, thử thách đơn giản và trung bình không hấp dẫn bằng mấy ải khó. Nếu tốc độ của Thích Triều và Li Bạch không nhanh đến mức kỳ dị thì phòng livestream đã chẳng đông như này.
Thích Triều cúi đầu xem bản đồ, câu hỏi đoán chữ đã hết, cứ theo đường này đi sẽ đụng phải câu đố toán học.
Nhóc con nhà hắn mới biết chữ, còn chưa học đến số, giải toán thì càng không nói. Thích Triều lập tức bảo Li Bạch đổi đường. Dù xa hơn nhưng với tốc độ của cậu bé thì không thành vấn đề.
"Li Bạch, nếu con mệt thì nghỉ một lát đi." Thích Triều nói với cậu bé.
[Ông lớn à, đây là thi đấu mà? Nghỉ sao được chứ?]
Các fan nghe vậy lập tức ca thán nhưng có lẽ do Thích Triều và Li Bạch phối hợp quá ăn ý nên không khí khu bình luận rất vui vẻ.
Người xem từ phòng phát sóng của Vua Sói và các thợ chế tác cực đoan khác trốn qua đây cảm thấy trái tim tan nát của mình được chữa lành.
[Huhu nghỉ đi, mau nghỉ ngơi đi. Tình cha con thật tuyệt!]
Li Bạch nghe thấy câu hỏi của cha, mạnh mẽ đáp lại. "Li Bạch không mệt!"
Không chỉ vậy, nghĩ đến việc có thể giành chiến thắng cho cha, Li Bạch đã hưng phấn đến mức muốn xoay vòng.
"Được rồi."
Thích Triều bổ sung. "Sắp tới thử thách rồi đấy, con cẩn thận nhé."
Vừa dứt lời, micro bị ngắt.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!