Chương 4: (Vô Đề)

4

Sau đó, tôi phải bắt đầu dọn dẹp nhà cửa, nấu cơm, giặt giũ, chỉ dám tắm khi mọi người đã đông đủ.

Mỗi đêm nằm xuống giường, tôi chẳng còn sức mà nhúc nhích cả một ngón tay.

Thế mà tôi được gì chứ? Một hộp sữa giá 2.5 tệ cũng không đáng.

Tôi chạy ra đường, cãi nhau lớn tiếng với bố, đòi về quê.

Ông mắng tôi rằng đó là nhà của ông, không phải nhà của tôi.

Vé xe về quê giá 50 tệ, ông cũng không muốn mua cho tôi.

Là dì hàng xóm đã mua vé cho tôi, và trong lúc đưa tôi ra bến xe, dì ấy không ngừng khuyên nhủ, bảo tôi hãy tìm mẹ.

Dì bảo rằng khi có mẹ kế thì cũng sẽ có cha dượng.

"Hãy về bên mẹ con đi!" Tôi im lặng, không nói lời nào.

Dì có vẻ giận và nói:

"Là bố con ngoại tình, chẳng lẽ con còn trách mẹ sao? Không đi tìm mẹ thì con sẽ làm gì?"

"Mẹ con không cần con nữa!"

Tôi cố gắng nén lại cảm xúc, siết chặt nắm tay.

Tôi không muốn khóc nữa, thật sự không muốn mình mãi khốn khổ như thế này.

Nhưng câu nói ấy vẫn nghẹn ngào thốt ra, tôi chỉ có thể cúi đầu, không dám nhìn dì.

Dì sẽ nghĩ gì? Có lẽ dì sẽ nghĩ rằng tôi đang làm phiền dì, nhưng chúng tôi đâu có quan hệ thân thiết gì, tôi cũng không dám không biết xấu hổ đến thế.

Nhưng dì chỉ nhẹ nhàng lau nước mắt cho tôi, rồi bảo:

"Không sao đâu, mẹ con không bỏ con đâu, chỉ là mẹ nói trong lúc tức giận thôi."

Về đến quê, bố tôi không cho tiền sinh hoạt, trong nhà còn ít gạo từ trước khi tôi đi, tôi đã ăn cơm trắng với dưa chua suốt ba ngày, thì mẹ tôi xuất hiện.

Mẹ mua cho tôi quần áo mới và đôi giày mới.

Chúng tôi đã không gặp nhau hai, ba năm, tôi thật sự không biết phải đối diện với mẹ thế nào.

Mẹ chỉ nói:

"Sao thế? Có mẹ kế rồi thì không biết gọi mẹ đẻ nữa hả?"

Nghe mẹ nói xong, người đã lâu không rơi nước mắt như tôi lại cảm thấy mắt cay cay, khó mà kìm được.

Tôi sẽ không bao giờ quên được lúc bố mẹ ly hôn, mẹ đã bảo tôi hãy ở với bố, vì mẹ không có nhà ở.

Khi ấy, tôi đã trách mẹ, trách mẹ không muốn tôi.

Nhưng giờ đây ngoài mẹ ra, tôi không còn ai cả.

Vậy mà lời cầu xin cứ mãi nghẹn lại trong tôi, tôi chỉ có thể im lặng.

"Con có muốn đi cùng mẹ không?" Mẹ chủ động hỏi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!