"Em có biết em đang làm gì không?"
Thẩm Thanh Yến khẽ rũ mắt, trong đôi mắt kia d*c v*ng đã quay cuồng, sớm đã không có cách nào che giấu.
Bàn tay nóng bỏng men theo đôi chân dài của Lâm Sơ từ dưới trượt dần lên, hắn nhìn gương mặt Lâm Sơ ngày càng đỏ bừng, nhịp thở cũng theo đó mà nặng nề hơn.
Lâm Sơ không dám ngước nhìn, đây cũng là lần đầu cậu to gan làm chuyện như thế, chỉ dám chôn mặt vào ngực Thẩm Thanh Yến, giọng nói mềm xèo như mèo con cào người, ngây thơ xen lẫn mị hoặc: "Tất nhiên là em biết..."
Đây là những thủ đoạn quyến rũ mà năm đó hoa khôi ở lâu Túy Nguyệt từng dạy cậu, hôm nay cậu đem ra dùng thử trên người Thẩm Thanh Yến.
Nhưng động tác của cậu vẫn còn vụng về, da mặt mỏng, chỉ mới thử một chút mà đã tự xấu hổ đến mức không dám ngẩng đầu.
Thẩm Thanh Yến bật cười khẽ, giường khẽ rung động, Lâm Sơ lập tức bị hắn đè xuống dưới thân, căn bản không thoát nổi: "Dù tối nay em có khóc, ta cũng sẽ không buông tha đâu."
......
Đêm dài dằng dặc, tiếng khóc đứt quãng của Lâm Sơ không ngừng vang vọng trong trướng, đúng như lời hắn nói: dẫu khóc cũng không được buông tha. Tay chân Thẩm Thanh Yến luống cuống, vừa hôn vừa dỗ, lại lau nước mắt, ôm chặt vào lòng, mãi đến khi trong trướng dần yên ắng. Nhưng không bao lâu sau, chiếc giường lại bắt đầu kịch liệt rung động, hai thân ảnh đan xen rồi chìm hẳn vào trong màn đêm.
Sáng hôm sau, khi tỉnh lại, đôi mắt Lâm Sơ vẫn còn đỏ hoe, hiển nhiên tối qua đã khóc đến thương tâm.
Vốn thân thể cậu đã yếu ớt, lại bị giày vò suốt cả đêm, giờ càng mềm nhũn, chẳng còn chút sức lực nào.
Cậu chỉ cảm thấy cả người kiệt quệ, bụng đói cồn cào, muốn ngồi dậy tìm chút gì ăn, nhưng vừa cử động, nơi thắt lưng lập tức dâng lên cơn nhức nhối kịch liệt khiến sắc mặt cậu đỏ bừng. Đang cố chống người xuống giường thì một bàn tay to đặt lên vòng eo gầy mảnh, vừa nhẹ nhàng vừa kiên định xoa ấn.
"Sao không ngủ thêm một lát nữa?" Thẩm Thanh Yến cũng tỉnh dậy, ngồi dậy đỡ lấy eo cậu, xoa ấn thuần thục: "Có phải rất đau không?"
"Cũng... cũng ổn." Lâm Sơ miễn cưỡng đáp.
Thẩm Thanh Yến nhìn ra sự thẹn thùng của cậu, nhưng không vạch trần.
Đêm qua họ đã gọi không ít lần nước ấm, mỗi lần xong việc, đều là Thẩm Thanh Yến ôm cậu đi rửa sạch sẽ. Lâm Sơ chẳng còn chút sức nào, chỉ biết ngoan ngoãn nằm trong lòng hắn, để mặc hắn chăm chút.
Thẩm Thanh Yến đã kìm nén d*c v*ng bao năm, nay bỗng được mở ra, lại còn gặp phải một hồ ly nhỏ câu nhân như Lâm Sơ, làm sao hắn có thể buông tay.
Dù biết thân thể Lâm Sơ yếu ớt, nhưng khi tình triều dâng trào, hắn vẫn không khống chế được, vô tình khiến Lâm Sơ khóc nức nở. Mà hắn lại không chịu nổi khi thấy Lâm Sơ khóc, chỉ còn biết dỗ dành rồi lại không kìm lòng mà tiếp tục, hết lần này đến lần khác.
So với tưởng tượng, Lâm Sơ càng mềm mại yếu ớt hơn, làn da vừa chạm đã ửng hồng, chỉ cần hơi dùng sức đã in lại dấu vết.
Thẩm Thanh Yến đã khao khát cậu từ lâu, trước kia vì nhiều lý do mà phải kìm nén, nhưng tối qua chính là Lâm Sơ chủ động quấn lấy, hắn đương nhiên không cách nào bỏ qua.
Hắn nhớ lại lần đầu tiên gặp Lâm Sơ, khi ấy Lâm Sơ quỳ bò trước mặt, đưa tay định tháo đai lưng hắn. Lúc đó, hắn lại đẩy người ra. Nghĩ đến đây, cổ họng bỗng thắt lại. Khi ấy, quả thật hắn không biết quý trọng.
Còn bây giờ, hắn lại luyến tiếc không nỡ để Lâm Sơ quỳ nữa, bản thân còn tình nguyện quỳ xuống, thành kính hôn người từ đầu đến chân một lượt.
Chỉ cần nghĩ đến việc ngoài hắn ra, từng có kẻ khác cũng chạm đến Lâm Sơ, trong lòng hắn chua xót vô cùng. Chỉ trách chính mình không xuất hiện sớm hơn, để bảo hộ người thật tốt.
Thẩm Thanh Yến kề trán vào trán Lâm Sơ, đôi mắt tràn ngập ghen tuông, giọng khàn khàn: "Đêm qua ta biểu hiện, em vừa lòng chứ?"
Mặt Lâm Sơ lập tức đỏ ửng: "Mọi thứ của điện hạ đều rất lợi hại, em tất nhiên là vừa lòng."
"Thật sao?"
Nghe thấy Lâm Sơ khen hắn lợi hại, ánh mắt Thẩm Thanh Yến sáng bừng: "Vậy... so với những kẻ kia, ta có phải lợi hại nhất không?"
Những kẻ kia?
Lâm Sơ thoáng ngẩn người: "Những kẻ nào?"
Thẩm Thanh Yến khó mở lời, hắn sợ nếu nói ra sẽ khiến Lâm Sơ nhận ra mình đang đem bản thân đi so với nam nhân khác, tranh giành cao thấp. Nhưng nếu không hỏi, lòng hắn lại chẳng thể yên.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!