Chương 5: Kẻ Thứ Ba

Nhưng mà, bình thường Kevin không đưa con đi học nên không được vào group trường.

Chuyện này hắn còn phải thương lượng với vợ.

Về tới nhà, hắn bèn nói với vợ.

Ai ngờ, vợ hắn vừa nghe đã cau mày, nói: "… Kỳ thực em không hiểu nổi anh, cố tình làm khó dễ người ta để làm gì? Trong nhà trẻ có người mình quen biết không phải càng tốt sao?"

Kevin không ngờ ngay cả vợ cũng đối nghịch với mình.

Hắn tức giận tới đỏ mắt, mắng to: "Cô ở nhà nội trợ thì hiểu cái gì? Cô biết tôi ở công ty áp lực bao nhiêu không? Cô biết thằng nhóc Túc Trung cướp bao nhiêu công trạng của tôi không? Cô không biết cái gì cả! Chỉ biết đi dạo phố, đi làm đẹp, đi mua túi xách! Bây giờ còn đòi giáo huấn tôi?"

Vợ Kevin không có thu nhập, sống dựa vào chồng, bị mắng cũng chỉ đành ngậm miệng, nén giận.

Thấy vợ bị mình mắng không ngóc đầu lên được, vẻ mặt xấu hổ và giận dữ nhưng cũng không dám phản bác, nỗi căm phẫn trong lòng Kevin bỗng tiêu tan hơn nửa.

Tâm trạng hắn tốt hơn, cũng không tiếp tục tức giận, đốt thuốc hút.

Vợ Kevin rất oan ức, bèn tìm bạn thân oán giận.

Bạn thân của cô làm trong công ty chứng khoán.

Người bạn thân này lại tám chuyện với đồng nghiệp.

Người đồng nghiệp này lại trùng hợp có công việc qua lại với Jones.

Jones vừa nghe đã cảm thấy Kevin không ổn, bèn nói với Túc Trung: "Hình nhưng Kevin định hại bạn trai cậu thất nghiệp."

Túc Trung nghe xong, yên lặng, cũng không nói gì.

Nhưng không hiểu sao Jones lại thấy rùng mình.

Kỳ thực dạo này Tân Thiên Ngọc cũng không còn rảnh rỗi.

Cậu thuê người tra xem ai hắt nước bẩn cho Túc Trung.

Không khó để tra ra Kevin là người làm chuyện này.

Biết "kẻ địch" là Kevin, Tân Thiên Ngọc lập tức cảm thấy lo lắng cho tình cảnh của Túc Trung.

Cậu vội vàng nói với Túc Trung: "Anh có biết ai tiết lộ chuyện của anh trên mạng không?"

Túc Trung lạnh nhạt nói: "Chắc là Kevin."

Nghe thấy Túc Trung nói trúng phóc, Tân Thiên Ngọc rất kinh ngạc: "Anh, sao anh biết là hắn?"

Túc Trung nói: "Đoán."

Tân Thiên Ngọc kinh hãi: …

Cậu thực sự không biết nói gì.

Đối lập với Tân Thiên Ngọc bắt đầu kích động, "đương sự" Túc Trung thoạt nhìn có vẻ bình tĩnh hơn nhiều.

Cơ mà, Tân Thiên Ngọc không phải người bình tĩnh như thế, sự tỉnh táo của Túc Trung cũng không làm giảm sự bất bình trên gương mặt cậu.

Tân Thiên Ngọc căm hận nói: "Hắn bất nhân như vậy, đừng trách em bất nghĩa! Nhất định phải cho hắn một bài học!"

Túc Trung vẫn mang vẻ thờ ơ: "Em định "bất nghĩa" như thế nào?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!