Chương 4: Người Nổi Tiếng Nhiều Thị Phi

Sáng 9 chiều 5, là không tồn tại trong ngành tài chính.

Đêm qua tăng ca đến rạng sáng, hôm sau 8:30 Túc Trung vẫn phải tham gia họp sáng như bình thường.

Đương nhiên, Nhụy Lôi, Kevin, Jones cũng đúng giờ dự họp như thế.

Kevin về nhà còn nghe vợ càm ràm một hồi, hoạt động gia đình gì mà yêu cầu cần có cha tham gia cùng.

Kevin vừa nghe "nhà trẻ" là nhớ tới Tân Thiên Ngọc, hắn lại bực mình.

Ban đầu, Tân Thiên Ngọc được coi là một người "mang tới cảm giác ưu việt" cho Kevin, hiện tại, Kevin chẳng những không còn cảm giác ưu việt, lại còn phải cung kính với cậu.

Cơn nghẹn này Kevin nuốt không trôi.

Đằng nào thì Kevin và Túc Trung cũng có rất nhiều bất mãn.

Nếu cẩn thận suy xét thì cũng chẳng phải "bởi vì Tân Thiên Ngọc mà Kevin bất mãn Túc Trung", thực tế là "bởi vì Túc Trung nên Kevin càng thêm bất mãn Tân Thiên Ngọc".

Kiểu người như Kevin, áp lực quá lớn, chỉ có thể giải tỏa bằng cách tìm kiếm sự ưu việt từ người khác, dựa vào khinh bỉ người khác để thỏa mãn chính mình.

Túc Trung vào làm việc ở đây, là do Kevin giới thiệu, nhưng bây giờ Túc Trung đã trò giỏi hơn thầy.

Điều này khiến Kevin buồn bực, nhưng vì năng lực chuyên môn của Túc Trung quá giỏi, ngoài mặt Kevin vẫn cười đùa với anh, duy trì quan hệ tốt.

Kevin gần như không thể tìm được cảm giác ưu việt từ Túc Trung, bởi vì mọi mặt của Túc Trung đều quá tốt.

Chờ tới chờ lui, cuối cùng Kevin cũng tìm được một cơ hội có cảm giác ưu việt với Túc Trung – Túc Trung là một tên gay chết bầm, không chỉ vậy, người yêu của anh còn là kẻ chẳng ra sao.

Vợ của Kevin thì điều kiện tốt, còn sinh cho hắn một đứa con trai mập mạp – xét trên phương diện này, Kevin tự cảm thấy "cuối cùng cũng thắng Túc Trung một lần".

Đám lửa nhỏ trong lòng Kevin bùng lên, cháy hừng hực, cho nên hắn mới cố tình chĩa mũi dùi về phía Tân Thiên Ngọc.

Tâm lý vặn vẹo này của hắn, có lẽ chính hắn cũng chưa từng tỉ mỉ nghiền ngẫm.

Hắn chỉ đơn giản cho rằng tâm lý này là do "ông đây nhìn mày thấy khó chịu".

Hôm nay mở cuộc họp sáng, như thường lệ, Kevin và Jones, Nhụy Lôi, Túc Trung ngồi cạnh nhau – tuy trong lòng thì Kevin thấy ai cũng chướng mắt, nhưng ngoài mặt vẫn tỏ vẻ hữu hảo.

Dù sao thì, Jones và Túc Trung là hai kẻ "cuồng số liệu", rất giỏi trên phương diện phân tích, xây dựng mô hình.

Kevin bám theo thì cũng có thể hưởng sái.

Còn Nhụy Lôi thì là đệ nhất mỹ nữ của công ty, có quan hệ không tồi với Jones và Túc Trung nên Kevin cũng làm thân.

Đêm qua Túc Trung ngủ khuya, sáng nay dậy hơi trễ nên chưa là áo sơ mi, vạt áo hơi nhăn.

Kevin chứng kiến Túc Trung luôn giữ hình tượng hoàn mỹ như hoàng tử cũng có lúc "nhăn", bèn chỉ ra: "Trang phục chỗ này bị nhăn!" đương nhiên, Kevin không dám trào phúng Túc Trung như cách trào phúng Tân Thiên Ngọc.

Cho nên, hắn chỉ đùa giỡn một câu: "Tiểu Ngọc không giúp cậu là quần áo?"

Túc Trung cảm thấy rất kỳ lạ: "Tại sao em ấy phải giúp tôi là quần áo?"

"…" Kevin lập tức cạn lời.

Theo bản năng, hắn cảm thấy Tân Thiên Ngọc đóng vai "vợ", làm "vợ" đương nhiên phải giúp chồng là quần áo!

Nhụy Lôi hé môi cười, nói: "Vẫn luôn tự là quần áo?"

"Đúng vậy." Túc Trung nói.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!