Chương 2: Đều Là Giả Vờ

Kevin quả thực không ngờ sẽ gặp lại Tân Thiên Ngọc ở nơi này.

Càng không ngờ tới người phỏng vấn phía nhà trẻ là cậu.

Kevin suy nghĩ rối bời, bỗng nhớ ra: Đúng rồi, Tân Thiên Ngọc từng nói cậu dạy tiếng Anh, vậy cậu là giáo viên mầm non cũng không có gì lạ…

Chỉ là, Kevin vốn khinh thường loại du học sinh trở về không làm được gì bèn đi dạy tiếng Anh, hắn coi họ là những kẻ "lêu lổng", không ngờ rằng bây giờ kẻ "lêu lổng" lại ngồi ở vị trí người phỏng vấn, dùng ánh mắt hờ hững xa lạ nhìn mình.

Ngoại trừ Tân Thiên Ngọc thì còn có hai người phỏng vấn nữa.

Nhưng bởi vì Tân Thiên Ngọc ngồi ở chính giữa, cách sắp xếp chỗ ngồi này đã ngầm ám chỉ Tân Thiên Ngọc là người có quyền lên tiếng nhất.

Kevin hơi hối hận tối qua đã bất lịch sự với Tân Thiên Ngọc.

Mà giờ phút này, Tân Thiên Ngọc dùng thái độ vô tư đối xử với một nhà ba người Kevin, tiến hành phỏng vấn như lệ thường.

Kevin cũng biểu hiện rất bình thường, không cố ý tỏ vẻ quen thân.

Kevin suy xét là: Ngoại trừ Tân Thiên Ngọc thì còn có hai người phỏng vấn nữa, cho dù là người quen cũng không được biểu hiện ra.

Kevin cũng không tiện bắt chuyện trực tiếp với Tân Thiên Ngọc ở nhà trẻ.

Thế nên khi trở về công ty, hắn tìm Túc Trung, nói rằng muốn hẹn Tân Thiên Ngọc đi ăn.

Túc Trung nói, phải hỏi xem Tân Thiên Ngọc có đồng ý hay không.

Tân Thiên Ngọc cũng cố ý khiến Kevin không thoải mái, cho hắn leo cây hai lần, đến lần thứ ba mới khoan thai tới muộn.

Cậu tỏ vẻ áy náy nói: "Ngại quá, trong trường có chút việc nên tôi tới trễ."

Kevin ngờ rằng Tân Thiên Ngọc cố ý phô trương, mà sự thật cũng đúng là như vậy.

Nhưng Kevin cũng đành chịu.

Hắn rất oan ức: Hắn đường đường là tinh anh ngành tài chính, tự xưng là "giai cấp tiểu tư sản", lại vẫn bị một kẻ dạy học tầm thường đùa giỡn.

Nhưng suy xét đến bằng cấp của con trai, Kevin đành hạ mình, cười làm lành với Tân Thiên Ngọc, hàn huyên vài câu, nhắc tới nỗi lo học hành của con trai.

Tân Thiên Ngọc nói: "Con trai anh rất thông minh, không cần lo lắng."

Kevin nghe lời ba phải này, cực kỳ bất an: Rốt cuộc lời này là "Con anh rất thông minh, không cần lo lắng, nhà trẻ chúng tôi sẽ nhận cháu", hay là "Con anh rất thông minh, không cần lo lắng, tới nhà trẻ khác cũng ổn thôi"?

Dáng vẻ lo lắng này của Kevin khiến Tân Thiên Ngọc rất hưởng thụ.

Chỉ là gương mặt Tân Thiên Ngọc có tính lừa gạt cực cao, đôi mắt long lanh nước, nhìn rất ngây thơ, không hề thấy sự hả hê trong lòng.

Dù sao thì Tân Thiên Ngọc đã dùng gương mặt này giả vờ yếu đuối để giành được sự yêu thích của Túc Trung.

Kevin lấy ra món quà đắt tiền đã chuẩn bị từ trước đưa cho Tân Thiên Ngọc, Tân Thiên Ngọc đương nhiên không chịu nhận: Đùa à, nếu nhận quà, chẳng phải là đưa nhược điểm cho người ta?

Tân Thiên Ngọc không làm mấy chuyện để lại sơ hở như thế.

Tân Thiên Ngọc chỉ nói: "Aiii, con trai anh khá lắm, tiếng Anh cũng nói rất lưu loát, anh làm cha hẳn rất để tâm dạy dỗ."

Kevin ha hả cười nói: "Không dám nhận, chỉ là thi thoảng mở phim hoạt hình tiếng Anh cho thằng bé xem mà thôi.

Là chính nó thấy thích, học lỏm vài câu."

Tân Thiên Ngọc lại nói: "Nhưng như ngài từng nói, nhà trẻ chúng tôi không có giáo viên tốt nghiệp Ivy league, sợ là không xứng làm giáo viên của cậu bé."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!