"Cậu cũng là du học sinh?" Kevin hỏi Tân Thiên Ngọc, "Cậu học trường nào?"
Tân Thiên Ngọc nói tên một trường, mỗi lần nói ra cái tên này, về cơ bản đều sẽ thu hoạch được mấy lời trầm trồ kiểu "Wow, học bá*".
(*) Học bá: Miêu tả người khắc khổ học tập, học thức phong phú, quả thực có chút thành tích trong một lĩnh vực nào đó.
Nhưng Kevin chỉ cười xòa một tiếng: "À, trường đó hả."
"Trường đó hả", câu này rất ngắn, hơn nữa cũng không bao hàm bất cứ lời thô tục nào, nhưng lại giống như một cái tát vào mặt người khác.
Tân Thiên Ngọc ngượng ngập, Túc Trung cũng không phát hiện.
Dù rằng Túc Trung ngồi ngay bên cạnh Tân Thiên Ngọc, ở vị trí gần nhất.
Hôm nay Túc Trung mặc âu phục 3 mảnh*, giống như thường ngày, cẩn thận tỉ mỉ, giống như mái tóc vuốt ngược của anh.
Gương mặt anh cực kỳ tuấn tú, khí chất thượng đẳng, lại biết cách ăn mặc, mỗi một sợi tóc đều thấm đẫm khí chất tinh anh, khiến cho mọi người tự ti mặc cảm – bao gồm bạn trai Tân Thiên Ngọc.
(*) Âu phục 3 mảnh bao gồm áo jacket, quần và áo gile (waistcoat) cùng một chất liệu.
Tân Thiên Ngọc vẫn luôn cảm thấy, mình có thể ở bên Túc Trung, là nhặt được báu vật.
— Đây là chuyện may mắn.
Nhưng không may là, người cảm thấy như vậy không chỉ Tân Thiên Ngọc, hầu như tất cả mọi người đều cảm thấy như thế: Tân Thiên Ngọc có thể ở bên Túc Trung, là Tân Thiên Ngọc nhặt được báu vật.
Nói cách khác, Túc Trung là bông hòa nhài cắm bãi phân trâu.
Ngồi trên bàn ăn, ngoại trừ Tân Thiên Ngọc, mấy người còn lại đều là đồng nghiệp của Túc Trung.
Nói cách khác, họ đều là "tinh anh ngành tài chính" trong mắt quần chúng.
Đứng ở góc độ này thì, quả thực họ có tư cách cao ngạo nhìn xuống hầu hết những người làm thuê khác.
Kevin chính là điển hình của loại cao ngạo này, ra vẻ "nhìn xuống" rất rõ ràng.
Quý cô Nhụy Lôi làm người kín đáo, khá lễ độ, bèn thay Tân Thiên Ngọc giảng hòa: "Uhm, nói như vậy, trường của Tiểu Ngọc cũng thuộc Ivy League ha."
Ivy League, là liên minh những trường đại học danh tiếng nhất nước Mỹ, cũng là nơi sản sinh ra nhiều nhân tài giành được học bổng Rhodes Scholars.
Người trong nước quen gọi là "Dây thường xuân", nhưng người làm việc ở công ty nước ngoài thích tiếng Trung tiếng Anh lẫn lộn, nên thích nói Ivy League.
Nói chung, Nhụy Lôi nói vậy, là để giữ thể diện cho Tân Thiên Ngọc.
Kevin lại không muốn cho qua Tân Thiên Ngọc, mỉm cười: "Ngụy Lôi, bệnh hay quên của cô hơi nặng rồi đó.
Ngoại trừ Harvard, Yale, Princeton, Columbia, những trường khác không được coi là Ivy League."
Bộ phận mà Túc Trung làm việc, về cơ bản chỉ nhận người của target school*.
Cũng tạo thành tình huống, dù chen chân trong thang máy hay đi WC thì cũng đều đối mặt với sinh viên xuất sắc trong top 100 trường danh tiếng nhất toàn cầu.
Nhưng mà, "hoàn cảnh xuất sắc" cũng không giúp họ sinh ra tình đồng chí, ngược lại còn sinh ra "chuỗi khinh bỉ bằng cấp" rất quái gở.
Ví như du học sinh Mỹ khinh thường du học sinh Anh, du học sinh Anh khinh thường du học sinh Hong Kong… Mà trong du học sinh Mỹ, cũng chia thành Ivy League và không phải Ivy League.
Trong Ivy League lại phân chia có phải Harvard Yale hay không… Mỗi một loại, đều có ranh giới rõ ràng.
(*) Các trường mục tiêu thường bao gồm các trường Ivy League, các trường cao đẳng nghệ thuật tự do hàng đầu (LAC), MIT, Đại học Michigan, Stanford, Georgetown, Đại học California – Berkeley và Đại học Chicago.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!