Ngoại truyện 6: Hứa Phù x Trì Kính Đình (2)
Mùi thuốc sát trùng đặc trưng của bệnh viện tràn ngập trong phòng bệnh. Cửa sổ hé mở một khe hở, làn gió xuân se lạnh thổi tung tà áo của Trì Kính Đình, để lộ cơ bụng lấp ló.
Ánh mắt chạm nhau, Trì Kính Đình nhận ra vị hôn thê của mình tuyệt đối không phải đang giả vờ, không muốn để bản thân lép vế trong cuộc trò chuyện, mới nói ra câu như vậy.
Cô thật sự muốn nhìn cơ bụng của anh.
"…"
Tuyệt.
Thật tuyệt vời.
Trì Kính Đình dừng động tác, giữ cho tà áo rũ xuống.
Thấy hành động này của anh, trên mặt Hứa Phù hiện rõ vẻ thất vọng, "Sao lại không cởi? Cho tôi kiểm tra hàng một chút chứ."
Kiểm tra hàng.
Mí mắt Trì Kính Đình giật giật: "Kiểm tra hàng gì? Chúng ta chỉ là hôn nhân thương mại, quan hệ rất thực dụng."
Hứa Phù thắc mắc: "Sau này anh định ly hôn à?"
Trì Kính Đình: "Hửm?"
"Nếu không ly hôn, mấy chục năm sau, anh định ngủ cùng giường với tôi chỉ để tán gẫu thôi sao?" Hứa Phù rất buồn bã, mặc dù cô không có tình cảm nam nữ với Trì Kính Đình, nhưng cô không ngại hôn trai đẹp, càng không ngại lên giường với trai đẹp có cơ bụng.
Nghĩ đi nghĩ lại, Hứa Phù đưa ra một phỏng đoán, nhưng phỏng đoán này lại khác xa với những gì mọi người bàn tán về Trì Kính Đình.
Cô cảm thấy đã là vợ chồng thì không có gì phải giấu giếm, nên hỏi: "Anh vẫn còn là trai tân ngây thơ nhỏ sao?"
Trai tân.
Ngây thơ.
Nhỏ.
Trì Kính Đình tặc lưỡi: "Nói ai nhỏ hả?"
"Ồ," Hứa Phù phản ứng lại, "Vậy là trai tân già ngây thơ?"
Mặt Trì Kính Đình đen lại, "Năm chữ này, không một chữ nào liên quan đến tôi."
Hứa Phù tỏ vẻ kinh hoàng: "Anh không phải đàn ông?"
"…" Biểu cảm Trì Kính Đình cứng đờ, khóe miệng anh giật giật, "Bốn chữ, bốn chữ đó không liên quan gì đến tôi."
Còn anh có ngây thơ hay không, Hứa Phù không quan tâm.
Bản thân cô có nhiều bạn trai cũ, nên cô cũng không nghĩ rằng vị hôn phu từ nhỏ đã được sắp đặt cho mình sẽ giữ mình như ngọc vì cô. Hơn nữa, ba tuổi đã biết già, từ nhỏ Hứa Phù đã biết, với tính cách này của anh, chắc chắn sẽ rất được con gái yêu thích, số bạn gái anh từng hẹn hò chắc chắn không ít hơn số bạn trai cô từng có.
Hứa Phù cảm thấy có nhiều chuyện vẫn nên nói rõ trước: "Những vấn đề cụ thể của cuộc hôn nhân này, anh hiểu được bao nhiêu?"
Trì Kính Đình ngồi xuống sofa, tư thế lười biếng tùy ý, giọng điệu cà lơ phất phơ, lười nhác nói: "Tôi hiểu không nhiều lắm, đại khái là, sau khi tôi kết hôn, nhà tôi sẽ giao cổ phần công ty cho tôi, rất nhiều quyền sở hữu…"
"Tôi không muốn biết nhà anh cho anh những thứ gì." Hứa Phù không quan tâm đến điều đó, thứ cô quan tâm là, "Bệnh viện định mua mảnh đất bên cạnh, nhưng vẫn còn thiếu chút vốn."
Trì Kính Đình khẽ hất cằm: "Chuyện này tôi biết, cưới vợ mà, dù sao cũng phải có chút thành ý, mảnh đất đó chính là sính lễ tôi tặng em."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!