Ngoại truyện 5: Hứa Phù x Trì Kính Đình (1)
1.
Giống như tất cả những đứa trẻ khác, Hứa Phù khi còn bé thích nhất trò chơi đóng vai.
Cô phải là nhân vật chính trong trò chơi đóng vai – người mẹ.
Vì cô xinh xắn nên bạn bè thích tranh giành nhau làm nhân vật chính khác trong trò chơi – người bố – chồng của Hứa Phù.
Hứa Phù cũng rất thích thú, bạn bè tranh nhau làm "chồng" của mình, cảnh tượng so tài tranh chấp.
Đôi khi mọi người sẽ vì cô mà đánh nhau, thật ra Hứa Phù không thích như vậy, cô cảm thấy như thế quá thô bạo, nhưng cô lại không bao giờ ngăn cản.
Cô ung dung ngồi một bên, bất đắc dĩ thở dài.
Cái thở dài này là vì chính cô.
Ai bảo cô xinh đẹp như vậy, khiến mọi người đều mê mẩn vì cô chứ?
Cô đã học được một từ trong phim truyền hình, cảm thấy vô cùng phù hợp với bản thân.
Từ đó gọi là "hồng nhan họa thủy".
Cô chính là hồng nhan họa thủy.
Có lần đang chơi trò đóng vai ở trong sân nhà mình, cô vênh váo tự đắc, giống như nữ hoàng.
"Nói xem, các cậu có ưu điểm gì? Tớ chỉ có thể có một người chồng thôi." Hứa Phù lắc lư đầu, ủ rũ thở dài, "Vì sao tớ chỉ có thể có một người chồng chứ? Vì sao các cậu không thể đều là chồng tớ?"
"…" Bố của Hứa Phù nghe thấy những lời này thì khóe miệng giật giật, ông vội vàng ngắt quãng trò chơi của bọn trẻ, sai người giúp việc và tài xế nhà đưa đám cậu ấm nhỏ kiêu căng này về nhà.
Ông ôm Hứa Phù vào lòng, Hứa Phù ôm lấy cánh tay ông, hai chân không ngừng lúc lắc trên không: "Bố ơi, vì sao bố lại đưa bọn họ đi? Không có ai chơi với con, con buồn quá."
"Con chơi cái trò gì vậy?" Hứa Ẩn Niên nhíu mày, "Trò hậu cung sao?"
Còn muốn tất cả mọi người đều làm chồng mình.
Hứa Phù chớp mắt: "Trò hậu cung là trò gì?"
Cô mới có năm tuổi, vẫn không hiểu hậu cung là gì.
Sự ham học hỏi của cô quá lớn, nhưng Hứa Ẩn Niên lại không giải thích nhiều về việc này, vì ông thật sự sợ con gái mình sẽ muốn làm nữ hoàng, đem tất cả những cậu con trai đẹp trai vào hậu cung của cô.
Đứa trẻ năm tuổi rất dễ bị đánh lạc hướng, Hứa Ẩn Niên hỏi cô: "Sao con gái của bố lại thích chơi trò đóng vai như vậy?"
Hứa Phù nói: "Vì vui mà."
Hứa Ẩn Niên: "Trò này có gì vui chứ?"
Hứa Phù nhíu mày, suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng vẫn không tìm được đáp án, thật thà nói: "Con không biết nữa, có lẽ là vì nhìn mọi người tranh giành con rất vui."
Hứa Ẩn Niên dở khóc dở cười.
Ông ôm Hứa Phù vào nhà, vỗ nhẹ vào gáy cô: "Con gái của bố thật xinh đẹp."
Hứa Phù tự hào ngẩng cằm: "Cho nên mọi người đều muốn làm chồng của con!"
"…" Câu chuyện lại quay về rồi, hàng mày Hứa Ẩn Niên giật giật, ông nhìn Hứa Phù, khuyên nhủ hết lời, "A Phù tuổi còn nhỏ, đợi đến khi lớn rồi mới có thể kết hôn, kết hôn rồi mới có chồng."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!