Chương 48: Đã lâu không gặp

Hoài Niệm không quay lại nhà họ Đoàn nữa.

Cô nói với Hoài Diễm Quân rằng mình muốn ở lại quê nhà.

Hoài Diễm Quân nói: "Vậy thì con tự chăm sóc bản thân cho tốt."

Hoài Niệm khẽ đáp lại.

Những ngày sống một mình rất trọn vẹn, mỗi ngày cô đều đọc sách, điện thoại không kết nối mạng, như thể cách biệt với thế giới bên ngoài.

Kỳ nghỉ hè của cô rất ngắn ngủi, bốn mươi ngày trôi qua nhanh chóng. Một kỳ nghỉ hè, cô thi xong bằng lái xe, đọc xong hai mươi cuốn sách. Hai ngày trước khi khai giảng, cô bật dữ liệu di động của điện thoại.

Trong điện thoại có rất nhiều tin nhắn chưa đọc.

Rất nhiều người nhắn tin cho cô, cũng có người gửi cho cô rất nhiều tin nhắn.

Nhưng Đoàn Hoài Ngạn không thuộc hai loại trên.

Người gửi cho cô rất nhiều tin nhắn là Trì Kính Đình.

Hàng trăm tin nhắn, Hoài Niệm đọc từng câu một. Ban đầu Trì Kính Đình chất vấn Hoài Niệm tại sao lại chia tay với Đoàn Hoài Ngạn, sau đó lại chuyển sang van xin Hoài Niệm, liệu có thể quay lại với Đoàn Hoài Ngạn hay không.

Trì Kính Đình nhắn tin vài ngày, có lẽ nhận thấy sự lạnh nhạt của Hoài Niệm, sau đó không còn tự tìm phiền phức nữa.

Ngày khai giảng đến rất nhanh.

Hoài Niệm trở về ký túc xá, trong phòng thiếu một người.

Hứa Phù đã ra nước ngoài.

Năm tư có rất nhiều môn học, cũng có rất nhiều thí nghiệm, Hoài Niệm đã chọn giáo sư hướng dẫn, mỗi ngày đều bận rộn và trọn vẹn.

Các bạn cùng phòng không biết Hoài Niệm và Đoàn Hoài Ngạn đã chia tay, dù sao Đoàn Hoài Ngạn cũng năm tư rồi, sinh viên năm tư đều đang thực tập bên ngoài, không thường xuyên về trường. Huống chi họ đều biết Đoàn Hoài Ngạn tự mình khởi nghiệp mở công ty nên càng bận rộn hơn.

Hoài Niệm cả ngày không ở thư viện thì ở phòng thí nghiệm, thời gian ở cùng bạn cùng phòng chỉ có buổi tối tắt đèn đi ngủ. Ai cũng bận, cũng mệt, ít khi buôn chuyện, chỉ muốn ngủ.

Thỉnh thoảng buổi tối Hoài Niệm ra khỏi phòng thí nghiệm, thời gian còn sớm, cô lang thang không mục đích trong trường.

Rồi không hiểu sao, cô lại đến trước tòa nhà thí nghiệm.

Căn phòng thí nghiệm sáng đèn suốt đêm đó, giờ đã bị bóng tối thay thế.

Cô đứng tại chỗ, nhìn rất lâu, không biết đang nghĩ gì, có lẽ không nghĩ gì cả. Sau khi hoàn hồn, cô cúi đầu đi về phía ký túc xá.

Không biết từ lúc nào, Nam Thành đã vào đông, sương tuyết phủ đầy trời.

Cuối tháng Mười hai, các bạn cùng phòng bàn bạc xem sẽ đi đâu đón năm mới.

Cảnh Duyệt: "Hay là về nhà nhỉ? Hiếm khi được nghỉ ba ngày, học kỳ này bận quá, tớ chưa về nhà lần nào."

Chu Vũ Đồng nói: "Tớ và bạn thân đã hẹn nhau đến quảng trường Trung Phúc xem pháo hoa đón năm mới. Các cậu có muốn đi cùng không?"

"Xem pháo hoa? Tớ cũng chưa xem bao giờ, tớ đi cùng cậu, tớ dẫn em gái tớ đi nữa, xem xong hai chị em tớ về nhà." Cảnh Duyệt nhìn Hoài Niệm, "Hoài Niệm chắc chắn sẽ đón giao thừa với Đoàn Hoài Ngạn rồi."

"Tớ và anh ấy chia tay rồi." Hoài Niệm bất ngờ nói một câu, khiến mọi người ngạc nhiên.

Tiếng bàn luận sôi nổi đột ngột dừng lại.

Hoài Niệm chậm rãi nói hết câu: "Chia tay lúc nghỉ hè rồi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!