Hoài Niệm phản bác: "Em đâu có…"
Chưa nói xong, trong tay cô đã bị nhét vào một cốc trà sữa ấm nóng. Đoàn Hoài Ngạn đặt cốc trà sữa xong, lập tức sải bước rời đi, để lại cho Hoài Niệm một bóng lưng lạnh lùng và trông rất đáng ghét.
"…"
Hoài Niệm hít thở đều đặn, nể mặt cốc trà sữa.
Cô nhịn.
Nhịn cơn bốc đồng muốn mắng anh.
Hoài Niệm cầm cốc trà sữa, vẻ mặt buồn bực trở về chỗ ngồi.
Cô mở sách ra, tập trung học bài.
Đoàn Hoài Ngạn bên cạnh cũng chuyên tâm gõ bàn phím, hai người trông như một cặp đôi học bá điển hình trong trường.
Hoài Niệm hơi buồn ngủ, cầm cốc trà sữa lên uống từng ngụm nhỏ.
Tiếng gõ bàn phím của Đoàn Hoài Ngạn bên cạnh lúc trầm lúc bổng, trong lòng cô cảm thán, anh đúng là còn yêu học hành hơn cả yêu việc hôn cô, dáng vẻ chuyên tâm như muốn dán cả mắt vào máy tính.
Chỗ cô chọn ngồi cạnh cửa sổ, ánh nắng cuối tháng Ba chiếu vào, có tác dụng ru ngủ.
Hoài Niệm thấy mình đọc sách cũng kha khá rồi, suy nghĩ một chút, nhắn tin cho Đoàn Hoài Ngạn, rồi gục xuống bàn ngủ.
Hoài Niệm: [Em ngủ một lát, lát nữa anh nhớ gọi em dậy ăn trưa nhé.]
Máy tính của Đoàn Hoài Ngạn đang đăng nhập WeChat, góc trên bên phải hiện lên tin nhắn của cô.
Anh dừng động tác gõ bàn phím, ánh mắt nhìn sang bên cạnh, dừng lại trên mái tóc cúi thấp của cô.
Anh khẽ nhếch môi cười, sau đó tiếp tục nhìn vào máy tính.
Trên máy tính lại hiện lên hai tin nhắn, là của Trì Kính Đình.
Trì Kính Đình: [Tôi đã nhờ người sửa cảm biến xong rồi.]
Trì Kính Đình: [Cậu đang ở đâu?]
Trì Kính Đình: [Tôi mang qua cho.]
Đoàn Hoài Ngạn: [Thư viện.]
Trì Kính Đình: [Cậu chạy đến thư viện làm gì?]
Trì Kính Đình: [Lại là vì Hoài Niệm chứ gì.]
Trì Kính Đình: [Tôi thật sự phục cậu rồi.]
Trì Kính Đình: [Tôi đến thư viện hay đến phòng làm việc của cậu?]
Vì Hoài Niệm đang ngủ bù, không biết khi nào mới tỉnh.
Bảo Trì Kính Đình đến phòng làm việc, cũng không biết phải đợi bao lâu, Đoàn Hoài Ngạn suy nghĩ một chút: [Cậu đến thư viện, lát nữa ăn trưa xong chúng ta đến phòng làm việc.]
Trì Kính Đình: [Tôi cũng đang có ý đó, nhưng chúng ta nói trước nhé, không ăn ở căn tin trường cậu đâu.]
Đoàn Hoài Ngạn cũng không có ý định ăn ở căn tin trường. Từ mười một giờ đến mười hai giờ rưỡi, căn tin trường đông nghịt người, anh không thích chen vào đám đông.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!