Chương 30: Cưới trước yêu sau

Hoài Niệm thấy câu hỏi của Đoàn Hoài Ngạn thật kỳ quặc.

"Em thích kiểu dịu dàng khi nào chứ?"

"Không phải chính em nói sao?" Đoàn Hoài Ngạn đứng thẳng người, âm cuối như móc câu, gợi lại những ký ức xa xôi, lời nói ngắn gọn, "Hôm lễ trưởng thành ở trường cấp ba, quên rồi à?"

"Hôm lễ trưởng thành?" Hoài Niệm nhíu mày, cố gắng lục tìm ký ức về ngày hôm đó trong đầu.

Trong ấn tượng, cô chỉ nhớ mình luống cuống, trả lời anh một cách qua loa.

Nghĩ đến câu anh vừa hỏi – "Bây giờ em vẫn thích kiểu dịu dàng sao?".

Trong lòng Hoài Niệm dấy lên dự cảm chẳng lành: "Chẳng lẽ em đã nói em thích kiểu con trai dịu dàng sao?"

Đường quai hàm sắc nét của Đoàn Hoài Ngạn hơi nhếch lên, vẻ mặt như đã cho ra câu trả lời.

"…"

"Lúc đó em nói bừa đấy." Hoài Niệm giải thích.

Khoảng cách quá gần, Hoài Niệm có thể nhìn rõ mí mắt mỏng manh có tia máu của anh.

Bất chợt, mí mắt anh khẽ nhướng lên, vẽ thành một đường cong như đang mỉa mai.

Đoàn Hoài Ngạn nhấn mạnh từng chữ một: "Nói bừa?"

Hoài Niệm không hiểu tại sao Đoàn Hoài Ngạn lại phản ứng mạnh như vậy, dù sao người như Đoàn Hoài Ngạn cũng chẳng liên quan gì đến từ "dịu dàng", cho dù anh có gọi "bé cưng" thì Hoài Niệm cũng không thấy anh dịu dàng chút nào.

Hơn nữa.

Hoài Niệm nghiêm túc nói: "Em không thích kiểu dịu dàng."

Nghe vậy, thần kinh căng thẳng của Đoàn Hoài Ngạn mới thả lỏng: "Không thích?"

Hoài Niệm "ừm" một tiếng, "Hơn nữa, thích kiểu nào thì quan trọng sao? Bây giờ em đã có bạn trai rồi, đâu thể chỉ vì anh không phải kiểu em thích mà em chia tay với anh chứ?"

"Em dám chia tay với anh thử xem." Giọng điệu Đoàn Hoài Ngạn rất tùy ý và bình tĩnh, nhưng sự bình tĩnh này giống như biển sâu trước cơn bão.

Hoài Niệm bĩu môi, đưa tay đẩy Đoàn Hoài Ngạn: "Đi thôi, đừng đứng ở cầu thang nữa."

Lúc này sắp đến giờ học tiết thứ hai đại cương của buổi chiều.

Không có nhiều người đến tòa nhà thực hành học, nhưng vẫn có một số, có người xuống cầu thang, sau khi chú ý đến hai người họ, đều nhìn với ánh mắt tò mò.

Đoàn Hoài Ngạn là người nổi tiếng của trường.

Hoài Niệm là người nổi tiếng của khoa Y.

Hai người vốn không liên quan gì đến nhau đột nhiên xuất hiện cùng nhau nên thu hút rất nhiều sự chú ý.

Hoài Niệm cũng không trốn tránh, ngược lại còn thoải mái đón nhận những ánh mắt dò xét, nhoẻn miệng cười.

Cười xong, khi không còn ai, cô cúi đầu, lầm bầm: "Xong rồi, em không dám tưởng tượng diễn đàn trường sẽ bàn tán về em như thế nào nữa? Anh nói xem, "Hoài Niệm khoa Y từ chối hotboy khoa Kinh tế Thương Cảnh Trạch, lý do lại là…", tiêu đề này thế nào?"

Đoàn Hoài Ngạn không ngờ cô còn có tâm trạng để trêu chọc bản thân, giọng điệu lạnh lùng: "Xét theo thứ tự trước sau, anh là người đến trước."

Tiêu đề này được đặt ra, cứ như thể Thương Cảnh Trạch theo đuổi Hoài Niệm trước, Đoàn Hoài Ngạn chen ngang sau vậy.

"…" Hoài Niệm không ngờ điểm anh chú ý cũng giống mình, hơi ngạc nhiên, "Anh không lo lắng sao?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!