Chương 20: Thấy mạo muội thì đừng hỏi

Video vừa hết, ký túc xá vang lên tiếng chìa khóa xoay.

Hoài Niệm đang ngồi quay mặt về phía cửa ký túc, nhìn theo hướng đó, liền thấy Hứa Phù mở cửa bước vào.

Trên tay Hứa Phù xách theo lỉnh kỉnh đồ đạc, cũng chẳng buồn đặt xuống, lập tức chạy đến bên giường Hoài Niệm. Ký túc xá trường được thiết kế giường tầng, Hứa Phù ngẩng đầu nhìn Hoài Niệm: "Cậu xem video rồi chứ? Rốt cuộc là chuyện gì vậy? Cậu có bạn trai từ bao giờ, mà bạn trai lại còn là Đoàn Hoài Ngạn nữa?"

Câu hỏi dồn dập, Hoài Niệm hỏi ngược lại cô ấy: "Tớ nên trả lời câu nào trước đây?"

Hứa Phù ngẩn người, sau đó không nhịn được cười: "Hay là cậu xuống giường rửa mặt trước đi?"

Hoài Niệm gật đầu, đặt điện thoại xuống, leo xuống giường rửa mặt.

Rửa mặt xong, cảm thấy tỉnh táo hơn một chút, cô trở lại chỗ ngồi, vừa ăn bánh dứa Hứa Phù mua về, vừa nhanh chóng suy nghĩ, câu hỏi đầu tiên xuất hiện trong đầu là: "Cậu tìm hai video đó ở đâu ra vậy?"

"Người quay video đó là bạn của bạn trai mình." Hứa Phù như đoán được nỗi lo lắng trong lòng cô, an ủi, "Yên tâm đi, video đó chỉ có người trong nhóm của họ xem thôi, mọi người đều nể mặt Đoàn Hoài Ngạn, không dám lan truyền."

"… Ồ." Hoài Niệm mấp máy môi, im lặng một lúc, như đang suy nghĩ, lại như chỉ đơn giản là im lặng, ánh mắt lơ đãng.

Thấy cô như vậy, Hứa Phù thầm thở dài trong lòng, "Nếu cậu không muốn nói thì đừng nói."

Hoài Niệm: "Không phải, chỉ là tớ hơi khó mở lời."

Hứa Phù: "Khó mở lời cái gì?"

Hoài Niệm quay sang nhìn cô ấy, nghiến răng, như đã quyết tâm, vẻ mặt như sắp chịu chết: "Tớ chính là hồ ly tinh mà các cậu nói, bị Đoàn Hoài Ngạn mê mẩn đó."

"…" Hứa Phù ngẩn ra, "Sao cậu còn nhớ chuyện này? Mọi người chỉ nói đùa thôi mà."

"Tớ thấy các cậu nói cũng khá hợp lý." Hoài Niệm thành thật đánh giá, nhưng lại khó hiểu, "Tớ trông giống hồ ly tinh chỗ nào chứ?"

Hứa Phù cười, không hề nghiêm túc trêu chọc cô: "Nếu che mặt cậu lại, thì vóc dáng của cậu đúng là rất hồ ly tinh."

Hoài Niệm đanh mặt, "Không muốn nói chuyện với cậu nữa, cậu nói chuyện dung tục quá."

Hứa Phù nghiêm nghị nói: "Rõ ràng là vóc dáng của cậu dung tục, tớ chỉ nói sự thật thôi. Lúc nãy tớ về ký túc, cậu mặc đồ ngủ trông thật gợi cảm."

Cũng không trách Hứa Phù nói như vậy.

Vì vóc dáng của Hoài Niệm và khuôn mặt của cô hoàn toàn không cùng một kiểu.

Ngày thường mặc quần áo thì không thấy rõ, nhưng khi về ký túc xá, tắm rửa xong thay đồ ngủ, vóc dáng liền lộ rõ. Đặc biệt là đồ ngủ mùa hè, mỏng manh mát mẻ, càng làm nổi bật vóc dáng quyến rũ của Hoài Niệm. Làn da trắng nõn của cô lại càng tôn lên vóc dáng nóng bỏng, phong tình vạn chủng, cử chỉ điệu bộ đều toát lên vẻ quyến rũ.

"Nói cậu là hồ ly tinh, thật ra cũng không quá đáng." Hứa Phù như nghĩ đến điều gì, tò mò hỏi cô, "Đoàn Hoài Ngạn yêu đương như thế nào? Cũng giữ nguyên khuôn mặt lạnh lùng khó chịu đó khi ở bên cậu sao?"

"…"

"Không phải tớ nói chứ, trông cậu ta đúng là đẹp trai, nhưng lại cho người ta cảm giác rất khó gần."

"Ừ," Hoài Niệm đồng tình, "Anh ấy đúng là rất khó gần."

"…"

"Yêu đương cũng khó gần sao?"

"Ừ, tính tình anh ấy rất xấu." Hoài Niệm cong môi.

Hứa Phù cười: "Nhưng tớ thấy cậu ta rất thích cậu."

Hoài Niệm theo bản năng phản bác: "Làm gì có."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!