Buổi sáng ngày hôm sau, Mạc Dao Dao rời giường, đi theo Ami vỗ vỗ đánh
đánh một lúc ở trên mặt, sau đó mặc bộ đồ công sở đi phỏng vấn, cũng
không có thời gian dặn dò Vạn Niên Thanh, không yên tâm liếc mắt nhìn
Vạn Niên Thanh trên ban công vẫn rực rỡ như cũ, lúc này mới thoáng an
tâm, đi ra ngoài cùng với Ami.
Ăn sáng xong, trước khi chia tay,
Ami cười đến mất hồn: "Nếu như hôm nay phỏng vấn có gì không thuận lợi,
thì gọi điện thoại cho chị đây, tớ sẽ bỏ thời gian để an ủi cậu"
Mạc Dao Dao cảm thấy đời này cô có thể thật là tích phúc ba đời, gặp xui
tám đời. Nếu là người khác ai có thể một canh giờ trước khi bạn tốt
phỏng vấn nói những lời như vậy mà không phải chúc cô tất cả thuận lợi
sao? Về phần tích phúc ba đời này, là bởi vì tối ngày hôm qua Ami đã
không trực rồi, hôm nay khẳng định rất bận, nhưng vẫn là có thể có thời
gian rỗi lúc cô buồn.
Thôi, cô chỉ nhớ tới phúc ba đời là được.
Bước đi trên đôi giày da cao gót màu đen, trên người mặc một bộ đồ công sở,
Mạc Dao Dao cảm giác mình cũng có tinh thần, ám khí hai ngày nay trở
thành hư không.
Xuống xe buýt phát hiện Diệp Tử đang đứng ở trước cửa công ty chờ cô, trong lòng có chút cảm động, bước nhanh đi lên
trước, vỗ vai anh.
"Hi, vì sao lại chờ ở chỗ này?"
Diệp Tử cười một tiếng: "Chẳng phải vì sợ em không tìm được công ty bọn anh
khiến thời gian chậm trễ sao? Anh đã giải thích trước rồi, nói em là em
gái anh, năng lực vô cùng đảm bảo, như vậy bọn họ mới bằng lòng cho cơ
hội phỏng vấn. Đến lúc đó em cũng đừng làm lộ, nhất định phải gọi anh
đấy."
"Anh thật nhiều chuyện! Em họ Mạc anh họ Diệp, ở đâu chui
ra em gái đây!" Mạc Dao Dao biết anh đang nói đùa, nhưng vẫn hết sức cảm tạ anh có thể cho mình cơ hội lần này như trước.
Diệp Tử thấy
thần sắc cô bình thường, buổi sáng Ami gọi điện thoại cũng không nói gì, trong lòng có chút hoài nghi: "Cái người bà con xa tinh thần có vấn đề
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!