Chương 3: (Vô Đề)

Bình thường phụ nữ thất tình có một số phương pháp để trút giận —— mua sắm, ăn nhiều, khóc lớn, tìm người khác.

Mạc Dao Dao cho rằng, các phương pháp trên không chỉ lãng phí tiền bạc,

lãng phí thời gian, lãng phí thể lực và còn lãng phí tình cảm, hơn nữa

là cái phương pháp cuối cùng, nếu thật sự gặp được người tốt thì tốt

rồi, nếu tình cảm không được lại vừa thương thân vừa thương tâm, còn

thảm hại hơn.

"Cho nên cậu dùng việc thất nghiệp để xả ra? Như

thế sẽ không thương thân và không thương tâm hả ?" Amy chậm rãi uống một ngụm cà phê đen, nhướng mày khinh bỉ Mạc Dao Dao.

"Tổn thương dạ dày." Mạc Dao Dao cúi đầu, ở trước mặt AMY cô vĩnh viễn không có tự tôn.

Amy là nghiệt duyên của cô, thanh mai trúc mã và là bạn học cùng trường,

tên tiếng Trung là Tô Tuyền, nick name Amy, là một cô gái như gió lốc

giống như tên vậy. Cô là phóng viên tin tức, lúc học đại học chính là

Trưởng bộ phận thông tinh tuyên truyền, Bát Quái Giáo Chủ, bất kỳ chuyện gì nếu Amy biết là toàn thế giới đều biết. Nhưng Amy là một người có

tinh thần trọng nghĩa, chuyện chưa được xác nhận cô cũng chưa bao giờ

truyền ra ngoài, nếu như xảy ra sai lầm cô còn có thể nói xin lỗi công

khai. Cô làm phóng viên tin tức là để dùng một cây bút chính nghĩa đưa

chuyện bất bình ra trước ánh sáng thiên hạ.

Ami là số ít không bị trái tim kinh doanh đen tối bẩn thỉu xâm chiếm, nếu mọi người biết ngòi bút rất dễ dàng bẻ cong như nó muốn.

Đáng lẽ ra Ami đang tham

gia tổ theo dõi, nhận được cú điện thoại của Mạc Dao Dao liền đem nhiệm

vụ giao cho trợ lí nhỏ, lại điều thêm một người tới giúp ở cơ quan, sau

đó chạy tới chỗ Mạc Dao Dao hẹn. Amy cho rằng, một tin tức có mất đi

cũng không cần phải gấp gáp, nếu như chỉ bởi vì việc này mà chậm trễ

trong chốc lát khiến cho chị em treo cổ tự sát thì không bù đắp nổi.

Thật ra thì Mạc Dao Dao không có yếu ớt như vậy, chẳng qua là từ trước đến giờ Amy quá mức phóng đại.

"Nói đi, muốn dạy dỗ Triệu Ngộ Minh như thế nào, có cần tớ đưa anh ta ra ánh sáng vì dụ dỗ tiểu cán bộ cao cấp, bắt cá hai tay với bánh xe phòng hờ, còn vứt bỏ người vợ kết tóc hay không? Bảo đảm về sau con đường thăng

quan tiến chức của anh ta tựa như con ruồi trong lọ thủy tinh —— tương

lai phía trước thì tươi sáng nhưng con đường thì không có ."

Mạc

Dao Dao lắc đầu: "Không phải là tớ yếu đuối, mà làm thế thì quá kém cỏi. Vì anh ta mà mà phải ra tay nhiều như vậy cũng không đáng. Hơn nữa nếu

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!