Chương 27: Bị phát hiện

Đối với việc mình vừa mở ra mắt là thấy Tề Hiên mà không phải Vạn Niên

Thanh, trong lòng Mạc Dao Dao đang bùng cháy một ngọn lửa Về phần nguyên nhân vì sao ngọn lửa này lại xuất hiện, hiện tại Mạc Dao Dao tàn phế

cấp hai không có biện pháp tìm hiểu rõ ràng. Cô chỉ cảm thấy, dù sao Vạn Niên Thanh cũng là yêu quái, nên so với Tề Hiên càng phải rõ chuyện của tôi chứ? Luôn miệng nói yêu thích tôi, quay đầu lại tôi xảy ra chuyện,

anh lại là người cuối cùng lăn tới .

Nhận thức này khiến Mạc Dao

Dao rất tức giận, cô nhìn Vạn Niên Thanh cầm lấy tay mình, tay trái

ngăn lại tránh thoát khỏi tay của anh, sau đó cầm một nửa quả táo Ami

đang gọt, ngay cả dao găm cũng xuống trước người Vạn Niên Thanh, vừa ném vừa nói: "Gọt!"

Trong quá khứ, mặc dù Mạc Dao Dao từng có trường hợp đặc biệt dựa theo mong ước của Vạn Niên Thanh chơi đùa S/M cường độ

thấp, nhưng chưa bao giờ động tới vũ khí có tính sát thương như hôm nay

lại còn nặng lời như vậy, hành động trực tiếp ném dao là chưa từng xảy

ra. Vạn Niên Thanh nhận lấy dao lệ nóng doanh tròng: "Dao Dao, em quá

nặng lời!"

Cũng không biết nước mắt này của anh rốt cuộc là uất

ức hay là hưng phấn, căn cứ vào biểu hiện trong quá khứ của anh, Mạc Dao Dao có lý do hoài nghi anh là vì mới vừa rồi trong nháy mắt bị dao găm sát qua tay kia kích thích cảm giác mà hưng phấn. Chưa khiến cho anh bị thương cũng coi như là đáng tiếc, nhưng Mạc Dao Dao vừa bắt đầu cũng

hiểu rõ loại đồ chơi nhỏ này không đả thương được Vạn Niên Thanh,

cô mới dám vứt.

Vạn Niên Thanh cầm quả táo lên bắt đầu gọt, động tác thuần thục giống như anh vừa sinh ra đã bắt đầu luyện tập, xạch

xạch mấy cái đã gọt xong, vỏ quả táo cũng không đứt.

Ami nhìn mình

phấn đấu nửa ngày mới gọt được vài đoạn mà còn kèm theo không biết bao

nhiêu táo đi cùng, mở trừng hai mắt, đứng cùng Lý Đông ở trước giường

bệnh đóng giả bức phông nền lớn.

Vạn Niên Thanh lấy lòng đem quả táo đưa tới, Mạc Dao Dao há miệng, mặt có chút sưng, rất đau, cô vung

tay lên: "Tôi muốn cắt thành miếng nhỏ đút vừa miệng ấy!"

"Vâng!"

Cái chữ "Vâng" Vạn Niên Thanh trả lời cũng rất lưu loát nha, giống như một

ngày anh nói mấy trăm lần có thứ tự như vậy. Anh thuận tay cầm lấy mâm

đựng trái cây, đem quả táo cắt thành những miếng nhỏ, sau đó tìm nửa

ngày không tìm được cây tăm, liền nói với Mạc Dao Dao: "Không có tăm,

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!