Provence không hổ là
chỗ hẹn hò của người có tiền, Mạc Dao Dao vừa đi vào đã cảm thấy nếu như hôm nay cô không phải là bị người ta dùng sáu con số uy hiếp mà tới,
nhất định sẽ yêu người đang ông đưa cô tới nơi này.
Cả phòng ăn
trang hoàng không hoa lệ, mà mang theo một chút mông lung, ánh
đèn thiết kế để cho người ta cảm thấy giống như mình đang lạc vào trong giấc mộng, bản thân là sinh vật cảm tính, phụ nữ ở trong hoàn cảnh như
vậy rất dễ dàng vì cảm động mà làm ra một chuyện sau đó nhớ lại khiến
cho mình sẽ phải hối hận, bởi vì tất cả ở đây quá mộng ảo.
Nhưng
Mạc Dao Dao chỉ cảm thấy tan nát, hiện tại cô như là phạm nhân bị áp tải lên pháp trường để chết vậy, nếu không đem gương mặt đẹp trai của Tề
Hiên tưởng tượng thành tờ giấy bạc 100, cô sợ rằng sẽ lập tức chạy trốn. Bởi vì thật là quái dị, người đàn ông này rõ ràng là không có chút cảm
giác nào lại đưa cô đi tới chỗ cảm xúc dễ dàng lẫn lộn này, rốt cuộc là
tại sao?
Cứng đờ ngồi ở trên ghế, Mạc Dao Dao ưỡn thẳng lưng, chờ Tề Hiên làm khó dễ.
Ai ngờ lúc này người phục vụ vừa mới kéo cô ra giúp cô lại cầm một bó hoa
hồng to đi tới, vô cùng lịch thiệp cúi người xuống, đem hoa hồng đưa tới bên tay Mạc Dao Dao, cười đến cực kỳ dịu dàng: "Tiểu thư, đây là Tề
tiên sinh tặng cho cô."
Mạc Dao Dao nhìn đóa hoa hồng cực to kia, trên mặt cánh hoa còn giọt sương đọng lại, có vẻ vô cùng xinh đẹp,
không biết giọng sương kia là nước cất tạo ra, hay là dùng hệ thống cung cấp nước uống tạo ra.
Nhìn đóa hoa nở rộ, đầu óc Mạc Dao Dao
quái dị chuyển tới Vạn Niên Thanh, cô nhớ tới lần đầu tiên tiếp xúc với Vạn Niên Thanh vào ban đêm đó, anh ta dịu dàng nắm tay cô nói: "Dao
Dao, giúp anh truyền phấn đi."
Nghĩ như vậy lại nhìn đến bó hoa
hồng đỏ kia, dung lượng bộ não của Mạc Dao Dao có chút không đủ dùng,
hỗn loạn dị thường, đóa hoa kiều diễm kia với tư thế ngồi tiêu chuẩn
hai chân mở rộng 45 độ để lộ ra đóa hoa nhỏ kia của Vạn không ngừng hiện lên ở trong đầu cô, giống như phim điện ảnh vậy.
Tay người phục
vụ ở bên có chút cứng lại, giữ vững tạo hình lịch thiệp cầm bó hoa khom
lưng rất là khổ ép, trong chốc lát tay hơi run run, eo cứng lại, còn
phải giữ vững nụ cười mỉm đối với vị tiểu thư có vẻ mặt giống như thấy
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!