Chương 24: Quý Ưu Trạch tức giận đến xoạc chân

Trước khi chương trình ghi hình, Quý Ưu Trạch kẹp tất cả tóc mái của mình lên. Nhìn mình trong gương, Quý Ưu Trạch nghĩ, đây mới chính là cô gái xinh đẹp vĩnh viễn mười tám tuổi quen thuộc kia.

Khi thợ trang điểm vươn bàn tay lên, lấy ra hộp đồ nghề, muốn tháo cái kẹp trêи đầu Quý Ưu Trạch xuống thì, Quý Ưu Trạch giật mình một cái đè tay thợ trang điểm lại, làm biểu cảm thấy chết không sờn nói: "Làm ơn tha cho tóc mái của em đi, nó chỉ là một đứa bé!"

"Quý tiểu thư à, xin em nhất định phải tin tưởng vào kỹ thuật của chị." Thợ trang điểm không biết làm sao đành buông tay.

"Cái người hớt tóc cho em lần trước cũng nói như vậy!" Quý Ưu Trạch vững như núi Thái Sơn cao chót vót đứng bất động.

"Quý tiểu thư, thật đấy, em cứ yên tâm. Nếu tóc mái của em chỉ là một đứa bé, vậy xin em tin tưởng chị, chị nhất định có thể biến nó thành một cô gái xinh đẹp."

"Nói cứ như chị là chuyên gia tăng trưởng nhanh chóng ấy."

"…"

Nửa giờ sau, Quý Ưu Trạch buông vũ khí đầu hàng trước vẻ mặt vừa dịu êm vừa đầy ắp tình thương của mẹ của thợ trang điểm.

Tóc mái của cô, không chỉ rất gọn gàng, mà còn trêи trán.

Nhưng kỳ quái chính là, đôi tay của thợ trang điểm kia rất khéo. Dưới trêu ghẹo của chị, tóc của Quý Ưu Trạch vậy mà làm lại đẹp hơn. Tóc mái cắt lộn xộn, đoạn cuối hơi úp vào trong, tóc dài xõa tung quyến rũ, chân mày vểnh lên trêи, có chút anh khí. Kết hợp với trang điểm mắt, còn có hơi hướng retro. Có chút giống Uma Thurman trong 'Pulp Fiction'. Cảm giác của Thurman.

"Chị, tay nghề của chị thật tốt!" Một tay Quý Ưu Trạch chống trêи bàn trang điểm, đứng dậy nhìn mình trong gương, trêu đùa.

Thợ trang điểm nhìn cô một hồi, mỉm cười dịu dàng, nói: "Thực ra vẫn là vì em lớn lên rất đặc trưng. Kiểu tóc này, rất kén người. Ông trời cũng thật thiên vị em, không cần phẫu thuật thẩm mỹ, bản thân lại có thể đẹp như thế. Nếu mặt chị lớn lên như em hoặc Khang Tịch, nhất định chị sẽ tạo phong cách mới cho mình mỗi ngày."

"Phẫu thuật thẩm mỹ hay không phẫu thuật thẩm mỹ chị nhìn ra được à?" Quý Ưu Trạch quay đầu lại hỏi.

"Chị hành nghề trong này lâu như vậy rồi, công tác nhiều năm như vậy, chắc chắn luyện ra được một đôi mắt 'hỏa nhãn kim tinh'*." Thợ trang điểm nói xong, tiến đến bên tai Quý Ưu Trạch, tùy tiện chỉ một cô gái, nói: "Thấy không, mũi của cô gái kia lộ ra nhẵn bóng kìa, nhẵn bóng nhìn từ chỗ này, là có thể xác định cô ta không phải tự nhiên."

*Hỏa nhãn kim tinh (): ví von đôi mắt thập phần sắc bén, có thể phân biệt được đâu là thật đâu là giả.

Quý Ưu Trạch cái hiểu cái không gật đầu. Mặc vào một bộ đồ da đen tổ đạo diễn đưa cho, ngay lập tức cảm thấy mình biến thành một siêu nữ đặc công.

Lúc nhân viên công tác thấy Quý Ưu Trạch, bị kinh diễm đến nỗi không thể dời tầm mắt.

Ngay sau đó, bắt đầu quay phần giới thiệu chương trình.

Phần giới thiệu này là tổ chương trình cho mỗi người đều làm một phân cảnh đặc biệt. Quý Ưu Trạch được người ta bỏ một cây súng máy vào tay, đứng trong vị trí hình tròn giống cảm giác kỹ thuật số nhà kho nổ tung.

Khi mỗi một chiếc đèn tròn nhỏ được thắp sáng lên, lúc vài người chiếu đèn lên người cô, cô mở hai mắt ra, ôm súng đi ra ngoài.

Áo da rất chặt, hiệu quả tôn lên dáng người vô cùng tốt. Khi Quý Ưu Trạch cầm súng ra ngoài, máy quạt gió thổi bay tóc dài của cô, rất khí phách quyền thế lại lạnh lùng tàn bạo gợi cảm.

"Hollywood girl!"

Trong sân có người bị kinh diễm nói ra.

Quý Ưu Trạch giơ súng lên, đầu nghiêng nhẹ nhàng, chống đỉnh đầu, khóe miệng khẽ nhếch, lộ ra một nụ cười xấu xa.

Sau khi ghi xong giới thiệu đầu chương trình, mọi người phấn khích vỗ tay. Quý Ưu Trạch cũng cười, có hơi luống cuống tay chân.

Lần đầu tiên tham gia loại chương trình giải trí này, lần đầu tiên có nhiều nhân viên này nọ đều khen cô, có chút xấu hổ.

Không cẩn thận cắt hư tóc, lại nhận được ngạc nhiên bất ngờ.

Lúc sau, Quý Ưu Trạch dưới sự hướng dẫn của tổ chương trình đi đến chỗ gọi là đảo hoang kia. Thật ra chỗ này là một khu phong cảnh, lý do gọi là đảo hoang là vì cố tình sắp xếp thành cảnh này, giống như trò chơi trốn thoát mật thất, cũng không phải thật sự là một mật thất khủng khϊế͙p͙.

Sáu người tham gia chương trình cùng nhau hướng tới một điểm trung tâm, nơi đó đặt một chiếc bàn dài, bên trêи đặt sáu hộp. Người quay phim cố tình quay sải chân của bọn họ dích bụi lên.

Có cảm giác như chụp một tấm hình lớn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!