Chương 36: (Vô Đề)

Chưa xem hết một bộ phim kinh dị, thì Lương Tinh Tinh đã từ trong phòng đi ra, phát hiện mọi người đang xem phim trong phòng khách bèn hào hứng tìm chỗ ngồi trên sofa rồi ngồi xuống.

Vì vậy, nửa sau của bộ phim, trong nhà, ngoài Lăng Sấm là người bình tĩnh nhất ra thì còn có bạn nhỏ Lương Tinh Tinh nữa.

"Không nhìn ra Tinh Tinh lại dũng cảm vậy đó!"

Chúc Tinh ở trong phòng khách lần nữa được ánh mặt trời chiếu vào, mới bỏ chiếc gối đang ôm chặt ra: "Nhỏ vậy là đã gan dạ thế này rồi, sau đi nhà ma chơi có thể gọi em đi cùng."

Điền Miêu Miêu nói: "Tuy rằng Tinh Tinh gan dạ, nhưng chắc vẫn chưa thể chơi nhà ma đâu."

Học sinh tiểu học chơi trò "Kịch bản chết chóc

"thì cô đã từng thấy, nhưng loại kinh dị như nhà ma, có lẽ không nên cho các bạn học sinh tiểu học vào chơi. Chúc Tinh nói:"Vẫn còn anh Sấm mà, anh ấy cũng bình tĩnh như nước kìa, chị Miêu Miêu, chị cũng biết chọn chỗ thật đó, suốt cả quá trình có anh Sấm bên cạnh, còn em chỉ có thể đọ xem ai hét to hơn với Điền Đậu Đậu."

Điền Miêu Miêu: "…"

Vốn dĩ cô đang không cảm thấy gì, tuy nhiên Chúc Tinh đã cố nói ra làm cô lại bắt đầu có chút xấu hổ. Cô ngồi cách xa Lăng Sấm ra một chút, ho khan một tiếng rồi nói:

"Tiếp theo làm gì đây? Có muốn xem thêm bộ nữa không?"

Lương Tinh Tinh là người đầu tiên hưởng ứng: "Được ạ, bộ phim vừa rồi em chỉ xem một nửa, chúng ta đổi bộ khác nhé.

"Lăng Sấm nghiêng đầu nhìn cô bé một cái, nhắc nhờ:"Tinh Tinh, mẹ đã ra quy định với em về bài tập ngày hôm nay rồi đó."

Lương Tinh Tinh: "…"

"Ngủ trưa, lại còn xem phim một lúc nữa, có thể làm bài tập rồi."

"Ồ.

"Lương Tinh Tinh thấy Lăng Sấm xách luôn cả cặp sách của mình đến, thì miễn cưỡng ngồi xuống bên bàn, bắt đầu làm bài tập. Điền Đậu Đậu thấy vậy, lại không kìm được cảm thán:"Em tưởng rằng anh Sấm sẽ là kiểu người chiều chuộng con gái, nào ngờ lại cứng rắn như vậy, đối diện với bài tập thì chẳng có chút tình thương nào luôn nhỉ!"

Tôn Húc Xuyên: "Có thể là không thương xót con gái của người khác, nếu sau này có con gái của mình rồi, nói không chừng sẽ cưng chiều lên tận trời xanh luôn kìa."

"…" Điền Miêu Miêu cạn lời liếc nhìn hai người họ, hai tên độc thân, đến đối tượng cũng chẳng có vậy mà lại rảnh rỗi đi lo đến chuyện con gái của người khác.

"Hai người thích bênh vực kẻ yếu vậy, hay là cả hai đến làm bài giúp em ấy đi.

"Lăng Sấm đang ngồi ở bàn nghiêng đầu, nhìn về phía hai người họ. Lương Tinh Tinh vừa nghe thấy, thì hai mắt sáng ngời, lại có chuyện tốt thế sao! Điền Đậu Đậu liên tục xua tay:"Điều này không được, bọn em dám làm thì con bé cũng chẳng dám đưa."

"Đúng thế, nếu bọn em học giỏi, thì liệu có bày quầy bán hàng ở chợ đêm cổng Bắc không?" Tôn Húc Xuyên dứt lời lại chữa cháy: "Như anh Sấm đây là đến để trải nghiệm cuộc sống thôi."

"Tại sao tôi lại là trải nghiệm cuộc sống, tôi bán hàng vô cùng nghiêm túc." Lăng Sấm thấy Lương Tinh Tinh cúi đầu làm bài tập, nên không làm phiền cô bé nữa, mà quay lại phòng khách: "Trên lầu còn phòng thể thao và phòng game, mấy cậu muốn lên ngắm không?

"Điền Đậu Đậu và Tôn Húc Xuyên lập tức bị phòng game thu hút, Điền Miêu Miêu và Chúc Tinh cũng đi cùng lên tham quan một chút. Các phòng của Lăng Sấm thiết kế rất khéo léo, trang trí chắc hẳn phải mất rất nhiều công sức, Điền Miêu Miêu không bị phòng game giữ chân, thay vào đó là đi nghiên cứu các kiểu trang trí của anh."Nhà thiết kế của anh giỏi thật, có thể nhìn ra đối phương thiết kế bằng cả trái tim, không phải là kiểu phong cách nghìn cái như một."

Lăng Sấm nghe cô nói vậy bèn mỉm cười với cô: "Vậy sau này Miêu tổng đổi sang nhà lớn hơn, tôi có thể giới thiệu anh ta cho cô."

"Được." Nếu anh đã kiên quyết gọi mình là Miêu tổng, thì Điền Miêu Miêu cũng giả bộ "có tiếng có miếng" mà gật đầu.

"Còn muốn tham quan chỗ nào nữa không?"

Lăng Sấm hỏi cô: "Hay là cũng chơi game một lúc?"

Điền Miêu Miêu thấy ba người Điền Đậu Đậu đều đang đắm chìm trong phòng game, cũng không muốn bon chen với họ: "Không cần đâu, tôi hơi buồn ngủ, đi ngủ một chút vậy."

Vốn dĩ Lăng Sấm muốn để Điền Miêu Miêu nghỉ trong phòng khi nãy Lương Tinh Tinh ngủ, nhưng Điền Miêu Miêu khăng khăng nằm trên sofa. Sofa trong phòng khách của Lăng Sấm là quá đủ cho Điền Miêu Miêu nằm, anh thấy cô thực sự đã vào giấc, bèn vào trong lấy một chiếc chăn điều hòa đắp lên người cho cô.

Cơn buồn ngủ của Điền Miêu Miêu đã thực sự ập đến, cảm giác được có thứ gì đó đắp lên người mình, cô cố gắng mở mắt ra nhìn, Lăng Sấm không kìm được, bật cười một tiếng, rồi thấp giọng nói với cô: "Ngủ đi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!