Giang Thận vừa dứt lời, ông chủ trước mặt còn chưa kịp lên tiếng, thì người phía sau anh ta đã không kìm được mà ra mặt nói thay:
"Anh là ai? Ăn nói với Hầu tổng kiểu gì thế hả?"
Vị Hầu tổng này không nổi tiếng như Trần Bách Thái trước đó, cũng không đưa danh thiếp cho bất cứ ai, chỉ có điều người bên cạnh gọi anh ta là Hầu tổng, thì Giang Thận cũng gọi theo: "Hầu tổng phải không, điều tôi vừa nói có vấn đề gì sao?
"Trước đây, anh ta cũng từng khai thác phát triển dự án tương tự, nếu không thương lượng trước với các chủ hàng, thì sau này trong thời gian khai thác sẽ gặp rất nhiều cản trở. Nhưng rõ ràng là vị Hầu tổng này chẳng quan tâm tới chuyện đó, ánh mắt anh ta nhìn Giang Thận có chút khinh miệt:"Mấy người đồng ý thì đã sao, không đồng ý thì thế nào?
Việc khai thác phát triển chợ đêm cổng Bắc đã như đinh đóng cột rồi."
Giang Thận khẽ cười một tiếng, nhìn anh ta, nói: "Đây là lần đầu tiên Hầu tổng khai thác dự án kiểu này phải không, hay là trước hết hãy về làm thêm chút bài tập đi đã rồi hãy quay lại."
"Anh, một kẻ bán đồ om thì hiểu cái gì? Dám đứng ở đây dạy Hầu tổng của chúng tôi làm việc." Người bên cạnh Hầu tổng nói đi nói lại bèn tiến lên phía trước vài bước.
Lăng Sấm và Điền Miêu Miêu sợ bọn họ ra tay với Giang Thận, nên vội vàng đi tới, chị Trương cũng kéo Lương Tinh Tinh gọn sang một bên, vì sợ cô bé bị mấy người này đánh trúng.
Các khách hàng trong chợ đêm đồng loạt nhìn về phía này, chẳng còn lo đến việc ăn uống nữa. Anh Phan và Tôn Húc Xuyên cùng chạy tới, đứng chặn trước mặt nhóm người bên phía Hầu tổng.
Vừa rồi thái độ của nhóm người Hầu tổng vô cùng kiêu ngạo, hiện tại trông thấy đông người lao đến như vậy, nên đã khiêm tốn hơn khi nãy đôi chút.
Đặt biệt là khi nhìn thấy phía trước còn có một anh trai xăm trổ, bèn lùi ra sau một bước: "Mấy người định làm gì, muốn đánh người hả?"
"Rốt cuộc là ai muốn đánh người đây?"
Tôn Húc Xuyên nhìn bọn họ, nói: "Tôi đã quay những gì vừa xảy ra lại rồi, mấy người đừng hòng ngậm máu phun người."
Khi anh ta nói câu này, thì tay vẫn đang cầm điện thoại để quay phim, người bên cạnh Hầu tổng muốn lao đến cướp điện thoại của anh ta, nhưng Tôn Húc Xuyên lại nhanh nhẹn tránh sang một bên: "Làm gì thế, ăn cướp đấy hả?"
Trong lúc bọn họ nói chuyện, lại có thêm vài chủ quầy trong chợ đêm vây tới, nhóm Hầu tổng vừa rồi còn hung hăng kiêu ngạo, lúc này lại có chút yếu đuối đáng thương.
"Tôi cảnh cáo anh, đừng có quay nữa."
Hầu tổng vừa đưa tay lên che mặt, vừa nói: "Mấy người các anh đúng là chẳng chút phẩm chất, chẳng trách chỉ có thể ở đây bày quầy bán hàng."
"Anh nói vậy là có ý gì?"
Chị Trương bên cạnh vốn đã không hài lòng với anh ta, hiện tại nghe anh ta nói vậy, lại càng tức giận, nói: "Chúng tôi bán hàng ở đây, dựa vào đôi tay để kiếm tiền, không trộm không cướp, nếu anh coi thường thì đừng có đến, cũng chẳng ai chào đón anh tới đây đâu."
Sau khi chị ấy dứt lời, thì cảm xúc của những người khác cũng hơi kích động bèn phối hợp. Gương mặt Hầu tổng có chút không chịu được, anh ta còn lớn tiếng hơn cả đám đông: "Mấy người đừng có nhầm lẫn, sau khi khai thác thì tôi chính là ông chủ, mấy người muốn ở lại hay không thì tùy, nếu không chịu, có thể rời đi càng sớm càng tốt, chẳng ai cầu xin mấy người đâu."
Điền Miêu Miêu nãy giờ im lặng, nhưng thời điểm này cũng chẳng thể chịu được nữa:
"Hầu tổng, chợ đêm cổng Bắc được hình thành bởi từng quầy hàng một, chính xác là vì có những chủ quầy hàng này, thì mới có chợ đêm cổng Bắc. Nếu không có họ thì chợ đêm cổng Bắc chẳng là gì cả."
Hầu tổng chẳng buồn quan tâm mà cười nhạt một tiếng, gương mặt như thể viết rõ hai chữ khinh bỉ:
"Mấy người có thể kiếm tiền ở đây, đều ăn theo lượng người của chợ đêm cổng Bắc, mà lượng người của chợ đêm cổng Bắc đến từ đâu? Là dựa vào công viên Ánh Sao. Mấy người thực sự cho rằng chợ đêm cổng Bắc không có mấy người thì không xong hả? Ở vị trí này, ai đến người đó kiếm ra tiền, mấy người không muốn ở lại, sẽ có đầy người sẵn sàng đến đây bày quầy bán hàng, tôi còn phải lo đến việc mình không kiếm được chủ quầy hay sao?"
Sau khi anh ta nói xong, thì cảm xúc của đám đông lại càng trở nên kích động, người của Hầu tổng vội vàng bảo vệ anh ta nghiêm ngặt hơn một chút, đồng thời cảnh cáo mọi người xung quanh: "Các người không được manh động nhé, gần đây có đồn Cảnh sát, cẩn thận tôi sẽ cho mấy người ăn không nổi đi cũng chẳng xong đấy."
"Vậy thì báo Cảnh sát đi, tôi thực sự muốn xem ai mới là người ăn không nổi đi cũng chẳng xong đây."
"Đúng thế, hiện tại vẫn chưa có thông báo, vậy mà mấy người đã làm như mình là ông chủ nơi đây rồi hả?"
Ngày càng có nhiều người cầm điện thoại lên quay, Hầu tổng che mặt, muốn rời khỏi đây trước: "Mấy người tránh ra, tôi thấy mấy người đúng là một đám man trá."
"Anh nói ai man trá? Chúng tôi man trá thì anh là cái loại gì?"
"Tôi thấy loại chủ như anh, bản lĩnh chẳng ra gì, nhưng điệu bộ ngạo nghễ thì không ai bằng."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!