Chẳng còn gì nghi ngờ, đề nghị này đối với Lăng Sấm mà nói là vô cùng hấp dẫn, anh nói với Điền Miêu Miêu: "Mười một rưỡi là có thể vào sân, tám giờ sáng tôi sẽ đến đón bọn cô, chắc sẽ chơi được nửa tiếng."
"Được, lát nữa tôi sẽ nói với Điền Đậu Đậu.
"Điền Miêu Miêu đưa tiền cơm chiên cho Lăng Sấm, rồi xách teo hai suất cơm chiên lạp xưởng về quầy. Điền Đậu Đậu và Chúc Tinh vẫn đang nướng xiên trong xe đồ ăn, Điền Miêu Miêu đi tới, đặt cơm chiên bên cạnh:"Mua đồ ăn đêm cho hai đứa này, nếu đói thì ăn nhé."
Điền Đậu Đậu nghiêng đầu nhìn qua, có chút ngạc nhiên, lên tiếng: "Hôm nay chị trúng cơn gió gì mà lại mua đồ ăn đêm cho bọn em thế này?"
"Được miếng ngon lại còn làm bộ làm tịch."
Điền Miêu Miêu nhịn không được trừng mắt lườm cậu ấy một cái: "Cơm vừa mới chiên, nếu đói thì hai đứa có thể thay phiên nhau ăn."
"Vậy Chúc Tinh ăn trước đi, tôi ở đây trông là được rồi."
"Được, nói ra thì tôi còn chưa được ăn cơm chiên của ông chủ Lăng kìa.
"Chúc Tinh tháo khẩu trang, xách túi cơm chiên ngồi ra bên ngoài. Điền Miêu Miêu vẫn ở lại trong xe, mỉm cười với Điền Đậu Đậu, giữa trời Hè, Điền Đậu Đậu cứ thế đổ mồ hôi lạnh vì nụ cười Điền Miêu Miêu."Chị lại nghĩ ra kế gì để hủy hoại em rồi à?
"Nếu không phải trên bếp đang có đồ nướng, thì cậu ấy thật sự muốn phi luôn ra ngoài. Điền Miêu Miêu mỉm cười, nói:"Căng thẳng vậy làm gì, là ông chủ Lăng muốn kiếm em chơi bóng rổ."
Điền Đậu Đậu: "…"
Nghĩ tới biểu cảm hôm đó khi Lăng Sấm nói điều này với mình, Điền Đậu Đậu lại càng căng thẳng thêm đây này!
"Không phải là em không muốn, mà là chị xem ngày nào chúng ta cũng bận thế này, lấy đâu ra thời gian để chơi bóng rổ?
"Điền Đậu Đậu nở nụ cười, hy vọng số phận có thể bỏ qua cho mình. Điền Miêu Miêu:"Yên tâm, thứ bảy, trước khi đi xem lễ hội âm nhạc, có thể chơi nửa tiếng."
Điền Đậu Đậu: "…"
Cậu ấy mở miệng muốn nói thêm gì đó, nhưng lại nghe thấy bên ngoài có người gọi: "Bà chủ tính tiền.
"Điền Miêu Miêu theo đó chạy vèo ra ngoài. Vì bọn họ không có phần mềm tính tiền, nên Điền Miêu Miêu đều ghi lại từng món của mỗi bàn, lúc thanh toán sẽ dùng máy tính cộng lại. Sau khi thu tiền, Điền Miêu Miêu đi đến bên cạnh Chúc Tinh, hỏi:"Hương vị cơm chiên thế nào?"
Chúc Tinh không do dự mà khen ngợi: "Ngon lắm ạ, vốn dĩ em còn tưởng mọi người đến mua cơm chiên đều là vì gương mặt của ông chủ Lăng, em thật tội lỗi!"
Điền Miêu Miêu cười một tiếng, rồi lại rót cho cô ấy một cốc nước đặt lên bàn: "Khéo nghẹn."
"Cảm ơn chị Miêu Miêu."
"Không có gì, thứ bảy nhớ đến sớm một chút nhé."
"Chị yên tâm, em đã đặt chuông sáu giờ rồi.
"Vì đẩy thuyền CP, mà ngày nghỉ cô ấy còn dậy sớm hơn cả bình thường. Cân nhắc đến thứ bảy phải dậy sớm, đến thứ sáu, Điền Miêu Miêu cũng đóng quầy sớm hơn một tiếng. Sau khi tắm, Điền Miêu Miêu chuẩn bị xong xuôi quần áo và giày ngày mai sẽ mặc, rồi mới yên tâm nằm lên giường, sau đó đặt báo thức sáu giờ cho mình."Ừm, có hơi sớm quá không nhỉ?"
Cô cầm điện thoại ngẫm nghĩ, nhưng không xóa báo thức sáu giờ đi, mà đặt thêm một báo thức nữa vào sáu giờ hai mươi.
Ngày hôm sau, báo thức của Điền Miêu Miêu chưa kêu, thì Điền Đậu Đậu đã dậy, Điền Miêu Miêu mơ mơ màng màng nghe thấy âm thanh bên ngoài truyền vào, nhưng vẫn nằm vạ vật đến sáu giờ hai mươi mới dậy.
Sau khi vệ sinh cá nhân, cô đắp mặt nạ đi ra ngoài ngó một lượt, thấy Điền Đậu Đậu đang chuẩn bị đồ ăn sáng trong phòng bếp. Điền Miêu Miêu ngạc nhiên nhìn cậu ấy:
"Em làm đồ ăn sáng đấy à? Chị còn đang nghĩ là gọi đồ bên ngoài về ăn."
Điền Đậu Đậu vừa nhìn bếp vừa đáp: "Dù sao thì em cũng chẳng ngủ nổi, không bằng dậy làm chút đồ ăn sáng còn hơn."
Điền Miêu Miêu chớp mắt: "Căng thẳng vậy cơ à, lần đầu tiên hẹn hò với con gái hả?"
"…" Điền Đậu Đậu ngoái đầu lại lườm cô: "Chị thì sao, còn đắp mặt nạ nữa!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!