Điền Miêu Miêu bắt đầu theo sư phụ học từ khi còn là học sinh tiểu học, sau này phát hiện nhà họ Giang mở võ quán tại thành phố A, nên tuần nào cô cũng chạy đến võ quán, sư phụ còn không thu tiền của cô nữa.
"Trong võ quán có không ít học viên nữ, tuy nhiên đại đa số con gái không mạnh mẽ như con trai, khi đối đầu vẫn chịu thiệt.
"Lăng Sấm nghe cô nói vậy, thì nhướng mày nhìn cô:"Hóa ra cô cũng biết cơ à? Vậy mà khi nãy còn xông lên đầu tiên?"
Điền Miêu Miêu nói: "Chủ yếu là từ nhỏ tôi đã đỡ đần việc trong gia đình, sức lực tương đối mạnh, hơn nữa mấy thanh niên kia rất yếu ớt, vừa nhìn đã biết chẳng tập tành gì.
"Cô nói đến đây, lại cố ý nhìn thăm dò Lăng Sấm vài lần:"Ông củ Lăng thì khác, dáng người tuy gầy nhưng chắc chắn hàng ngày rèn luyện không ít."
"…" Lăng Sấm im lặng một lúc, rồi xong môi cười một tiếng: "Đúng vậy, dù sao thì chiên cơm cũng là công việc tay chân mà."
Điền Miêu Miêu cũng phì cười, cô lại ngửa đầu uống một ngụm nước ngọt, rồi nói với Lăng Sấm ở bên cạnh:
"Tuy thôn Thanh Tịnh chúng tôi nhỏ bé, nhưng non xanh nước biếc địa linh nhân kiệt, không ít người nổi tiếng từng đến đó. Ngoài sư phụ Giang ra, thì còn một ông cụ họ Bạch cũng đến sống, nghe nói ông ấy là trùm kinh doanh đó."
Lăng Sấm chăm chú suy nghĩ, và lên tiếng hỏi cô: "Không phải là ông cụ Bạch Tễ Vân chứ?
"Điền Miêu Miêu nghĩ lại một chút, rồi liến thoắng gật đầu:"Đúng, đúng, hình như ông ấy tên như thế, anh cũng biết ông ấy à?Lăng Sấm nói:Tuy rằng ông cụ Bạch đã qua đời, nhưng trong giới tài chính vẫn còn lưu truyền truyền thuyết về ông.
"Điền Miêu Miêu chớp mắt nhìn anh:"Anh hiểu rõ về giới tài chính như vậy, anh cũng ở trong giới đúng không?
"Lăng Sấm cầm lon nước ngọt nhất thời trống rỗng, sau đó mới nói:"Cũng không hẳn, tôi đã học ngành này hồi đại học."
"Nhưng tôi nghe chị Trương nói trước đây anh từng đi du học nước ngoài." Điền Miêu Miêu nhìn anh, dường như nhìn ra điều gì đó từ khuôn mặt anh: "Trước đây, anh thực sự làm việc tại Phố Wall sao?"
Lăng Sấm nghiêng đầu nhìn cô, không đáp mà hỏi lại: "Cô thấy tôi có giống không?"
"Tôi thấy… Rất giống.
"Thậm chí cô còn tưởng tượng một chút hình ảnh Lăng Sấm mặc vest phẳng phiu, ra ra vào vào Phố Wall. Lăng Sấm cụp mắt, cười một tiếng, nói:"Đúng là có làm việc tại đó một thời gian."
"Vậy tại sao anh lại về nước?"
"Vì không lăn lộn được nữa."
"… Tại sao tôi lại thấy không tin thế này? Anh "quậy đục nước" tại chợ đêm cổng Bắc, Phố Wall cũng chẳng bằng ở đây phải không?
"Lăng Sấm sững sờ, sau đó bật cười thành tiếng. Anh ngước lên, trong mắt như chứa cả bầu trời sao:"Cô nói rất có lý, cạn ly vì chợ đêm cổng Bắc.
"Anh cầm lon nước ngọt trong tay lên, chạm ly cùng Điền Miêu Miêu. Điền Đậu Đậu thở hồng hộc mang đồ đã nướng tới:"Đồ nướng của hai vị được rồi!"
Điền Miêu Miêu thấy bộ dạng của cậu thì có chút không nhịn được cười:
"Em nướng có chút đồ mà ấm ức thành ra thế này luôn hả? Nào, nào, ngồi xuống đây cùng ăn đi."
Điền Đậu Đậu hừ một tiếng, nhưng vẫn ngồi xuống chiếc ghế trống bên cạnh: "Hai người đang nói chuyện gì mà vui thế?"
Điền Miêu Miêu: "Không có gì, đang nâng ly vì chợ đêm cổng Bắc."
Cô vừa nói đến đây, thì anh Phan quầy chè thạch bê hai bát chè đi tới: "Sư muội Miêu Miêu, ông chủ Lăng, hai bát chè này mời hai người."
Điền Miêu Miêu thấy anh ta mời bọn cô ăn chè, thì vội vàng bảo anh ta ngồi xuống: "Anh Phan, anh đến thật đúng lúc, chỗ đồ nướng này bọn tôi vừa nướng xong, anh ngồi đây cùng ăn đi.
"Anh Phan vẫy vẫy tay, có chút xấu hổ lên tiếng:"Thôi, tôi không ăn đâu, tôi còn không về thì vợ tôi sẽ lo mất."
Trước đây, Điền Miêu Miêu không giao tiếp nhiều với anh ta, lúc này nghe đối phương nói, mới biết anh ta đã có vợ rồi: "Phan sư huynh, hóa ra anh đã lập gia đình rồi à?
"Lăng Sấm bên cạnh nói:"Quầy chè thạch của anh Lăng vốn dĩ là của vợ anh ấy, bây giờ chị Hiểu Linh đang mang thai, nên mới đổi thành anh Phan tới bán."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!