Giờ ra chơi thần thánh cuối cùng cũng tới.
May quá, tôi thở dài nhẹ nhõm một hơi đầy! chứ cứ ở trong lớp mà nhìn lũ nào đó ra giọng đàn chị, chắc tôi tiêu mất!
Hừm.... lũ ma mới xấc xược.
Tôi, như thường lệ, nối gót theo Phong xuống căn tin. Cậu chẳng nói gì, hờ hững như mọi khi vẫn vậy. Dù gì tôi cũng không bận tâm lắm, đường này là của chung mà phải không?
Ya~~ một lý do hay ho, quý nàng trong tôi lại có dịp hất cằm kiêu ngạo rồi!
Tuy nhiên, trong khi Phong giữ im lặng, bạn cậu ấy coi như thường lệ thì có người lại tỏ vẻ khó chịu.
Ha ha! Nghe hay chưa?
Bạn Trát
-men đáng mến đang nhìn chúng tôi đầy khinh miệt, vâng, là khinh thường và miệt thị. Chà, cô nàng nghĩ mình là ai thế?
"Cô thôi đi, cô không có sĩ diện sao? Ai cho cô cứ bám theo tụi tôi mãi thế?"
Vâng, đây là cô nàng nữ
- thần
- của
- cả
- lớp đó!
Như tôi đã nói trước, cô ta bất lịch sự lắm!
Nếu có người đi theo người
- đi
- cạnh
- bạn thì chí ít phải giữ ít phép tắc căn bản được không? Một câu đại loại như: ' bạn có thể ngừng đi theo chúng tôi được không?' Cũng không nôn ra được à?
Mà nhìn đi! Tôi đi theo Phong chứ không phải là 'tụi tôi' đâu nhé cô gái!
Và xem, mở banh con mắt lai lấp lánh mỹ lệ to như cái trứng cút của cô mà xem! Phong đã nói gì chưa? Hả? Hả?
Thật khó chịu, cô ta nghĩ mình là ai chứ? Cái rốn của vũ trụ?
Ôi, tôi ghét lũ thích đề cao bản thân đến chết mất!
"Ai thèm bám theo cô!"
Hay đấy trát
-men, lại muốn đấu sao?
Thắng một lần nên quen hơi?
"Ai cho cô đi theo bọn tôi!"
"Cô điếc à? Tôi dã nói : tôi không đi theo cô!" Và đây là đường chung đó! Đường chung! Cô mua nó hồi nào hả
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!