Chương 46: (Vô Đề)

Quý Mân đỡ Trừng Trừng đứng lên, nói với vị cảnh sát: "Không bồi thường, kiện đi."

Vị cảnh sát kia sửng sốt: "Nếu đưa ra tòa thì sẽ tốn nhiều tiến hơn đấy?"

Quý Mân: "Có tiền."

Quý Mân lấy điện thoại ra gửi một tin nhắn cho vị cảnh sát: "Đây là địa chỉ của chúng tôi, còn có cả phương thức liên lạc. Cô ấy bị kinh sợ, tôi đưa cô ấy về trước."

Vị cảnh sát còn muốn nói cái gì đó thì người đã bị Quý Mân mang đi, người bên trong cũng kinh sợ rồi, mặc kệ hắn sao?

"Cô nên mua một chiếc xe."

Quý Mân vừa nói xong liền nhớ tới xe buổi sáng đưa cho cô bây giờ vẫn còn dừng ở trước cửa, cho nên có thể vấn đề không phải có thể mua hay không mà là có thể lái hay không.

Trừng Trừng ngẩng đầu, trong lòng áp lực đến chua xót, cô cũng muốn mua chứ!

Nhưng không có tiền nha!

Cô còn tưởng có thể đi xin mẹ ứng trước hoặc là trả Trình Nặc bên này chia theo kỳ.

Nhưng cô không nghĩ tới là tương lai năm năm sau cũng sẽ không có.

Trừng Trừng nghĩ tới tìa khoản của mình, chờ cả mấy vạn bên Trần Hi, cô ăn ít một chút cũng đủ sống.

Chỉ là…

Cô nhìn về phía người bên cạnh, hình như nuôi không nổi.

Cô kéo tay áo Quý Mân, Quý Mân cúi đầu: "Ừm?"

"Nếu như ngày nào đó tôi không có tiền anh sẽ không bỏ tôi chứ?"

Quý Mân giơ tay xoa ấn đường: "Trình tiểu thư, tôi có đồng ý để cô bao nuôi bao giờ thế?"

Trừng Trừng nghĩ lại, đúng thế, tay này, chân này, eo này, hơn nữa cái bộ não này, nếu anh không có ý định phấn đấu thì cũng có rất nhiều phú bà tranh giành mà bao nuôi.

Còn nếu anh quay về phấn đấu thì có lẽ càng không có chuyện của cô.

"Anh nghĩ phép tới khi nào?" Trừng Trừng hỏi.

Quý Mân: "Qua hết năm."

Trừng Trừng kéo quần áo anh, cô có lẽ chỉ có thể bao nuôi theo style nghèo vậy.

Trong bệnh viện, người đàn ông run rẩy gọi điện thoại.

"Từ phó tổng."

"Nói."

"Tôi bắt cóc không thành còn bị đánh cho nằm viện."

Hắn ta nào biết, hắn ta muốn bắt cóc mà kết quả biến thành kẻ háo sắc mà bị đánh một trận.

Sớm biết cô gái này đánh nhau giỏi như thế thì hắn ta đã mang theo mấy anh em nữa.

"Hả? Được Từ Mân cứu?" Tử pHong bên kia nhớ rõ anh họ của anh ta trước kia cực kỳ không thích lo chuyện bao đồng.

"Không phải! Là cô gái kia tung gậy liền đánh về phía tôi!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!