Nhưng ông ấy không tới, Đường Hòa vẫn có chút mất mát, cô ta suy nghĩ một chút, thôi vậy, định đứng dậy muốn đi, điện thoại đột nhiên vang lên, cô ta cúi đầu nhìn, là thư ký của cha cô ta.
"Chú Dương?"
"Tiểu Hòa à, không phải cháu muốn chú để ý tới cái người tên Lâm Yến kia sao."
"Đúng thế, sao vậy ạ?"
"Bọn họ đã đặt chuyến bay ngày mai, hình như trở lại tỉnh C." thư ký Dương nhìn tin tức mà cấp dưới gửi tới, "Nghe nói đã tìm được người đầu tư rồi."
Đường Hòa nghe thế hơi khiếp sợ, kiếp trước cô đã xem qua tọa đàm của ông ấy, trên lý thuyết thì chắc hẳn không thể nào nhanh chóng tìm được như thế mới đúng chứ.
"Chú Dương, có thể tìm ra là ai không?"
"Cái này thì chú không rõ lắm. Có lẽ là Tiền tổng hoặc Tưởng Tĩnh. Hình như sáng nay bọn họ có gặp nhau."
Tưởng Tĩnh?
Đường Hòa sửng sốt, bỗng nhiên nhớ tới tối hôm qua…. Tiền của Trình gia không phải là để cho Chu Hòa sao?
Kiếp trước cô ta cũng không hề nghe nói tới chuyện Trịnh gia và Lâm Yến có quan hệ gì.
Ngón tay Đường Hòa xoa xoa ly cà phê, từ lần trước gặp phải chuyện Trừng Trừng chia tay với Chu Hòa bắt đầu dường như có một số chuyện không phát triển đúng theo quỹ đạo của nó.
Lại nhớ tới tin nhắn trong group trước đó, chuyện Chu Hòa có người trong lòng, cô ta nghi ngờ là do Trừng Trừng tới viện thăm cô ta nhận ra được sự tồn tại của Chu Hòa.
Cũng đúng, theo lý thuyết thì bây giờ Chu Hòa còn nghèo, không thể nào có chút liên hệ gì với cô ta, Chu Hòa lại tặng một bó hoa cho cô, Trừng Trừng là người mẫn cảm như thế sao có thể không phát hiện ra được.
Trong mắt Trừng Trừng không thể chứa nổi một hạt cát, từ kiếp trước cô ta đã biết điều này.
Lúc cô ta chật vật bị mang tới Chu gia, Trừng Trừng vì việc Chu Hòa và người bên cạnh Chu Hòa đều đối xử với cô ta rất tốt nên trực tiếp không để ý tới Chu Hòa nửa tháng, tận đến khi Trình Châu dùng cổ phần công ty bức cho Chu Hòa nhận sai.
Sau đó, vì không để cho bọn họ khó xử nên cô ta lại lựa chọn xuất ngoại lần nữa.
Đường Hòa nghĩ như thế cảm thấy bản thân phải đi kiểm tra thử, cô ta nói: "Chú Dương, chú có số của Lâm Yến không?"
Thư ký Dương: "Có, để chú gửi cho cháu."
Một lát sau, chú Dương gửi số điện thoại tới.
Đường Hòa gọi điện qua: "Xin chào, Lâm tiên sinh."
Lâm Yến khó hiểu: "Đường tiểu thư có việc gì sao?"
"Nghe nói Lâm tiên sinh đã tìm được nhà đầu tư rồi?"
Lâm Yến lúc này mới nhớ ra, ngày hôm qua vị Đường tiểu thư này hình như muốn nói chuyện với mình, ông ấy vội vàng nói: "Ngại quá, chúng tôi chưa kịp thông báo cho cô."
"Tôi có thể hỏi một chút là ai không?" Đường Hòa nói.
Lâm Yến cũng không định giấu: "Tiền tổng và Trừng Trừng."
Ông ấy trả lời, thật ra ông ấy cũng không nghĩ tới vị tiểu thư Đường gia này thực sự xem trọng mình, thế mà vẫn chờ đến bây giờ.
Có điều nếu Ngô Tùng kiên trì tới cùng, sau đó chỉ có mình ông ấy tới đây thì có lẽ sẽ vấp phải trắc trở khắp nơi, đúng thật sự có khả năng sẽ hợp tác với vị tiểu thư Đường gia này, không vì cái gì khác, chỉ là vì sự cố chấp này của cô ta.
Hiện tại nghĩ lại, vị Đường tiểu thư này dã tâm quá lớn, khi ông ấy và Ngô Tùng có ý kiến không hợp, cãi nhau thì nếu bị nhúng tay vào có lẽ đến công ty cũng không được yên.
Trừng Trừng?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!