Chương 29: (Vô Đề)

Thế này cũng không quá rõ ràng.

Lời này của bà ta mới nói xong, trên camera liền xuất hiện hình bóng đã từng quen thuộc, so với sự non nớt của bảy năm trước thì bây giờ Từ Mân đã trưởng thành hơn rất nhiều.

Bà ta cảm thấy hoảng hốt, sau đó trên camera lại xuất hiện một cô gái, cuối cùng hai người ôm nhau thành một khối?

"Từ Mân bị Trình gia bao nuôi sao?"

Đứa con thứ hai nhà họ Từ: "???"

Đây là trọng điểm sao?

Trừng Trừng còn chưa nghĩ ra tặng cái gì thì đêm đó đã nằm mơ, trong mơ, Từ Mân bị cô bao nuôi.

Khuôn mặt đẹp trai cười cực kỳ ôn nhu, thế nên sáng sớm khi Trừng Trừng nhìn thấy Quý Mân ở trong xe biểu cảm rất lạnh nhạt nhưng trong mắt cô lại dường như đều biến thành ôn nhu.

Trừng Trừng vội vàng hoàn hồn: "Em trai tôi làm phiền anh rồi."

"Hai ngày nữa mời anh ăn cơm."

Quý Mân đang muốn nói không cần thì Trừng Trừng đã quay đầu ân cần dạy bảo em trai "phản nghịch".

"Qua đó nhớ phải nghe lời, Không thì trừ tiền tiêu vặt của em."

Quý Mân: "…."

Trình Nặc đẩy tay cô, lười biếng: "Biết rồi."

Nói xong, lên xe Quý Mân cà lơ phất phơ dựa vào ghế, nhắm mắt dưỡng thần, sau đó lại trộm khẽ thở ra.

Cậu nên đi làm diễn viên luôn đi!

"Sau khi tan tầm chị đi đón em." Trừng Trừng nói, khóe mắt liếc tới chiếc xe của Quý Mân.

Không biết có phải ảo giác của cô hay không mà hình như càng nát hơn rồi thì phải?

Quý Mân theo ánh mắt của cô mà nhìn tới, nhàn nhạt thu lại tầm mắt, chỉ là hôm qua anh lại cọ phải vài phát.

"Trình tiểu thư, chúng tôi đi trước." Quý Mân mang theo Trình Nặc đi tới nhà Trần Tự.

Trừng Trừng nhìn chiếc xe đi xa, tâm trạng vui vẻ, sắp kiếm được một đống tiền lớn, mỗi ngày ngắm mỹ nhân là chuyện vui vẻ nhất trong cuộc đời.

Trừng Trừng vô cùng vui vẻ mà đi làm.

Cô gái bên cạnh cô tên là Tiểu Lưu, Tiểu Lưu phát hiện người hôm qua còn định nghỉ việc mà hôm nay như được bơm đủ m.á. u mà sống lại.

"Tiểu Trình, sao cô lại vui thế?"

Trừng Trừng ôm chén trà, cười: "Sắp kiếm được một đống tiền."

Lời này vừa nói ra cả đám người trong văn phòng đồng thời hướng mặt nìn về phía cô.

Tiểu Lưu tò mò thò lại gần: "Thứ gì mà có thể kiếm được đống tiền?"

Con người luôn luôn cực kỳ mẫn cảm với các biện pháp kiếm tiền, không lâu trước đây cả văn phòng nhạt nhẽo không khí nháy mắt khác biệt.

Cả đám người nhìn về phía Trừng Trừng ánh mắt đều cực kỳ nhiệt tình, nghe nói đây là con gái của bạn ông chủ, bạn ông chủ không chắc sẽ là một ông chủ nhưng cấp bậc như ông chủ nhất định cũng không nhiều người hỏi thăm ra tin tức nội tình.

Trừng Trừng uống một ngụm nước: "Hôm qua tôi đột nhiên nghĩ tới tôi có thể đầu tư cổ phiếu để kiếm tiền!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!